Sau khi Côn Luân Hư bị trận pháp huyết tế bao trùm, tám điểm kết giới còn lại đều cử người trấn giữ, thậm chí còn xây dựng cả cầu truyền tống.
Đại chiến vô cùng căng thẳng, gương mặt sư phụ càng già nua hơn, ông ấy từng cầm gương soi, than thở rằng nếu một ngày sư nương trở về thì sẽ không nhận ra ông ấy nữa.
Mọi chuyện ở Phù Lăng Tông đều có đại sư huynh tiếp quản, trước đó vài ngày, sư phụ đã trịnh trọng truyền chức chưởng môn lại cho đại sư huynh.
Mấy năm nay, Dược trưởng lão đều nghiên cứu cách giải ma độc, không may lại bị ma khí quấy nhiễu mà bỏ mạng, nhị sư huynh đang tiếp quản vị trí của ông ấy.
Ngọc Dĩ chân nhân vốn đã suy sụp từ sau khi Ân Chu mất, lại bị Vãn Nhĩ Nhĩ đâm sau lưng, ông ta lập tức bế quan từ hôm đó, không tìm được ai tiếp nhận chức vụ của ông ta, ta đành phải tạm thay thế một thời gian.
Ta vẫn nhớ, trước khi thi đấu tiên môn, ta và các sư huynh đã say ngã trong đất tuyết, hoa mai rơi đầy sau núi, Tống Lai lớn tiếng nói sau khi đại sư huynh tiếp nhận chức chưởng môn thì nhất định phải để huynh ấy làm Dược trưởng lão.
Nguyện vọng trước kia đã đạt thành, nhưng không ngờ lại theo cách như thế này…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT