Ngày hôm đó Lâm Hạc đạp xe chở Thẩm An về.
Thẩm An ngồi ở phía sau, đầu cúi xuống, giống như quả cà tím héo, thầm nghĩ, nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng mấy chốc sẽ có người phát hiện ra cậu cùng đường với Lâm Hạc, còn không chỉ cùng một đoạn nhỏ mà còn cùng đến khi về đến nhà luôn.
Sau đó sẽ phát hiện ra thẻ ăn mà cậu quẹt vào buổi trưa hàng ngày cũng thuộc về Lâm Hạc nốt...
Tiếp sau đó sẽ có người biết Thẩm An tiêu tiền của người nghèo kiết xác, cậu so với Lâm Hạc còn khốn khổ hơn, bi thảm hơn, nghèo kiết xác hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT