Thẩm An dùng lực mím chặt môi, nhưng trong mũi không tự chủ vẫn phát ra âm thanh yếu ớt.
Lâm Hạc chưa nghe qua kiểu khóc tủi thân đến thế, hắn tâm tình bực dọc kiên trì hơn mười phút, từ phía sau hỏi Thẩm An: "Cậu có biết mình sai ở đâu không?"
Đôi mắt Thẩm An bị nước mắt làm nhòe đi, nhìn không rõ chữ, cậu đứng đó vừa bực bội vừa sợ hãi, không biết mình đã phạm sai lầm gì, cậu hối hận vì đã tốt bụng để lại nửa cái bánh cho Lâm Hạc, nếu cậu một mình ăn hết, Lâm Hạc cái gì cũng sẽ không phát hiện.
Nhưng cậu lúc này lại không dám không trả lời Lâm Hạc đang tức giận, khí tức không vững trả lời Lâm Hạc: "Không nên... không nên ăn bánh... ức." Cậu lúc này vừa mới mở miệng, tiếng khóc cũng đồng bộ theo ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT