Cố Tần Nhiên vừa dứt lời, Thẩm An liền tiến lên vỗ vào gáy cậu: "Cậu đang nói nhảm cái gì vậy! Người ta dừng lại ở đó một lát thì là đợi bạn gái sao? Ai cũng giống như cậu chắc, đầu toàn mấy suy nghĩ vớ vẩn!"

Cố Tần Nhiên ôm lấy sau đầu, khoa trương phát ra một tiếng đau đớn: "Ai! Cậu làm gì thế! Tôi không phải chỉ đùa thôi sao, người như lớp trưởng chúng ta căn bản không có bạn bè được không, nghèo thành bộ dạng như không bỏ học đi làm công còn ở đây đợi người không đáng nghi ngờ sao, cũng chỉ có mấy đứa con gái mới vì cái mặt của cậu ta mà xông đến."

"Chúng ta không phải đi ăn tối sao, cứ nói về chuyện của lớp trưởng làm gì." Lưu Thần nhìn thấy Thẩm An không vui, chạy qua khoác lấy vai Cố Tần Nhiên, "Đợi lát nữa phải gọi nhiều món một chút, đi bộ xa thế vẫn chưa tới, biết sớm đã gọi có taxi rồi."

Mấy người bọn họ hi hi ha ha suốt quãng đường, ăn cơm xong cũng đã gần 8 giờ 30, mấy người bạn học Nhị Trung gọi điện rủ đi quán bar gần đó, Thẩm An nhướng mi, không mấy có hứng thú, cậu lắc lắc điện thoại di động: "Các cậu cứ đi đi, cô tôi thúc giục mấy lần rồi, tôi phải về đây."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play