*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Muốn chiến thì chiến đi, nhiều lời thừa thãi như vậy làm gì.”  

Lâm Lăng không chút nào quan tâm đ ến sự kiêu ngạo của Lữ Tá.  

“Vậy ngươi đã chuẩn bị xong chưa?”  

Lữ Tá nhếch miệng lên, rất rõ ràng, sự tự tin của hắn ta lúc này dĩ nhiên là sự nhắc nhở cho Lâm Lăng.  

Vù-----!  

Giọng nói rơi xuống trong giây lát, trường thương trong ta Lữ Tá đột nhiên sáng lên ánh sáng màu bạch ngọc chói mắt không gì sánh được.  

Một màn này khiến trong lòng Lâm Lăng cảnh giác.  

Ánh sáng màu trắng chói mắt giữa không trung, cả người Lữ Tá lóe lên trực tiếp trở thành một ảo ảnh, biến mất tại chỗ.  

Tốc độ đáng sợ quá!  

Lúc thị giác mọi người kịp phản ứng lại thì Lữ Tá đã xuất hiện trước người Lâm Lăng.  

Trường thương màu bạc chính xác đâm thủng đầu Lâm Lăng.  

“A!”  

Đệ tử tông môn trong sân nhất thời kinh ngạc hô lên một trận.  

Chỉ một chiêu là giải quyết được rồi sao?!  

Có điều rất nhanh sau, những người đó nhạy bén phát hiện ra.  

Lâm Lăng khi bị mũi thương xuyên qua đầu rồi nhưng lại không chảy chút máu nào. Sau đó thấy thân thể hắn đang chậm rãi tan biến trong không trung.  

Rất rõ ràng, cái ‘Lâm Lăng’ đó chỉ là một ảo ảnh!  

“Quá chậm.”  

Sau đó giọng nói của Lâm Lăng vang lên trên không trung cách đó tầm mấy trượng.  

May mà còn sống.  

Chứng kiến một màn này, mọi người đều nơm nớp lo sợ, sau đó thở phào ra một hơi nhẹ nhõm.  

Những tên đặt cọc Lâm Lăng có thể chống đỡ được mười chiêu hiển nhiên cũng không muốn Lâm Lăng bị đánh bại nhanh như vậy.  

Tiếng kinh ngạc hô hoán vang lên khắp toàn bộ quảng trường qua đi, rất nhanh đã hoàn toàn yên tĩnh trở lại.  

Ánh mắt Lữ Tá hơi ngưng lại nhìn về phía bóng người của Lâm Lăng cách đó không xa, sắc mặt lạnh xuống.  

“Người này xem ra cũng có chút năng lực.”  

Trên thạch đài, hai vị tông chủ của Thiên Kiếm Tông và Linh Môn Tông thầm gật đầu.  

Thời gian giao đấu ngắn ngủi đã khiến bọn họ nhìn ra được tốc độ của Lâm Lăng tuyệt đối không hề chậm hơn so với Lữ Tá.  

Lúc võ giả chiến đấu, so bì ở đây chính là tu vi, kỹ thuật võ và tốc độ. Nhưng nếu có tình hình bất lợi, muốn thắng cũng không phải là đơn giản.  

“Nếu như đây là tốc độ nhanh nhất của ngươi thì đáng tiếc, trước mắt ta ngươi vẫn không đủ tư cách để cuồng ngạo.”  

Bóng trắng xẹt qua, bản thân Lâm Lăng cũng bắt đầu động.  

Giữa không trung, tốc độ của con người trong nháy mắt tăng tới một trình độ kinh khủng.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play