*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lôi Mông theo thói quen vươn bàn tay to lên, yêu thương mà sờ sờ đầu Lôi Oánh Oánh, cười nói: “Lại cao hơn rồi, không tồi.”  

“Đó là đương nhiên, hiện tại ta đã là cô nương trưởng thành rồi.”  

Lôi Oánh Oánh đứng thẳng người dậy, sức quyến rũ trước ngực cực kỳ bắt mắt.  

“Thật... Lớn!” Cổ Vân Nhạc và Tần Vũ bên cạnh lập tức nhìn không chớp mắt.  

Nhưng nhớ lại thân phận của Lôi Oánh Oánh, bọn họ đều ho khan một tiếng, cực kỳ thành thật thu ánh mắt lại, không có suy nghĩ gì không an phận.  

“Tiểu muội, hai người này là huynh đệ của ta, kêu nhị ca, tứ ca đi.” Lôi Mông mỉm cười, giới thiệu đơn giản cho Lôi Oánh Oánh biết.  

“Nhị ca, tứ ca, lần đầu gặp mặt, chào các huynh.” Lôi Oánh Oánh có vẻ rất lễ phép, lập tức hành lễ nữ tử với Tần Vũ và Cổ Vân Nhạc.  

Sau đó, không đợi bọn Tần Vũ đáp lại, Lôi Oánh Oánh như nghĩ tới cái gì, vội vàng nói: “Đúng rồi, vừa rồi có một đại ca ca thần bí vì cứu ta mà bị một đám dị tộc bao vây ở linh thực viên bên kia.”  

“Tuy người đó đeo mặt nạ, nhưng có mặc đồng phục của đệ tử Phong Linh Tông, tên là Lâm Thiên.”  

Nghe thấy lời này, Lôi Mông, Tần Vũ và Cổ Vân Nhạc lập tức biến sắc. Họ không nói gì mà cùng nhau vọt thẳng đi, bay nhanh đến linh thực viên cách đó không xa!  

Linh Thực Viên, vùng trung tâm.   

Chỉ thấy trong rừng rậm là một mảnh hỗn độn, các loại cây cối không biết tên ngã trái ngã phải.   

Thi thể cũng nằm ngổn ngang trên đất, thảm trạng máu thịt lẫn lộn kia, rõ ràng là một cái chết đầy đau đớn khi bị một sức mạnh khủng khiếp đập nát bấy.   

“Vẫn còn một tên!”  

Vẻ mặt Tiểu Bạch đầy hung hăn, hai tròng mắt đỏ tươi tập trung vào tên võ giả Tử tộc cuối cùng.   

"Dài ra!"  

Một tiếng hét lớn, Hạo Thiên Huyền Bổng trong tay Tiểu Bạch lập tức kéo dài ra.   

Lực lượng mạnh mẽ ập tới, võ giả Tử tộc kia còn chưa kịp chạy được mấy bước, sau gáy đã bị đầu của huyền bổng đâm đ ến thủng một lỗ!  

Sau đó, một đạo linh hồn thể màu xanh lục kinh hoảng bay ra, hòng muốn thoát khỏi sự tàn sát của con hung thú này.   

Xẹt!!!  

Nhưng mà trong chốc sau, vô số sợi tơ vàng bắn tới, trực tiếp gắt gao quấn quanh linh hồn thể đó.   

Tiểu Bạch lướt tới gần, giơ tay bắt lấy linh hồn thể đưa vào trong miệng, cắn nuốt rồi chuyển hoá thành giá trị tiến hóa.   

Cách đó không xa, Lâm Lăng vẫn luôn đứng đó chờ đợi, nhìn thấy sức chiến đấu của Tiểu Bạch bây giờ trưởng thành nhanh như vậy, không khỏi âm thầm vui mừng gật đầu.   

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play