*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thấy thế, rốt cuộc đầu lĩnh Tử tộc cũng ý thức được cái gì, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Khó trách nhân loại này có thể dễ dàng chặn lại công kích linh hồn của Tử tộc, thì ra là một người thức tỉnh đôi mắt Luân Hồi!  

Đôi mắt Luân Hồi...  

Lôi Oánh Oánh nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng chắn ở phía trước, trong đôi mắt nàng cũng hiện lên một tia ngạc nhiên.  

Hình như Lâm Lăng ca ca cũng có đôi mắt Luân Hồi, sao lại trùng hợp như vậy?  

Trong nháy mắt, Lôi Oánh Oánh cảm thấy hết sức khó hiểu. Từ trước tới nay, tuy nàng và Lâm Lăng chưa từng gặp mặt, nhưng lại rất tò mò về lão đại đã trở thành huynh đệ kết bái với ca ca, đặc biệt là sau sự kiện nhốn nháo ồn ào lần trước ở Hắc Ám Điện tông, càng khơi dậy lòng hiếu kỳ của nàng.  

Cứ hễ hỏi về chuyện này thì đều là tin tức có liên quan đến Lâm Lăng.  

Cho nên nàng cũng biết được đại khái về tư liệu của hắn.  

Trong lòng cảm thấy thật nghi ngờ, nhưng Lôi Oánh Oánh rút lui cũng không chậm chút nào.  

Tuy vũ lực của nàng không yếu, nhưng cũng không am hiểu phòng ngự công kích linh hồn, tiếp tục nán lại nơi này chỉ là tăng thêm áp lực cho Lâm Lăng.  

Ý thức được điểm này, tốc độ phi hành của Lôi Oánh Oánh đột nhiên tăng mạnh, sau đó nhanh chóng rút lui khỏi khu vực này dưới sự yểm hộ hoàn mỹ của Lâm Lăng.  

“Tiểu tử, còn giở trò anh hùng cứu mỹ nhân nhỉ.” Đầu lĩnh Tử tộc châm chọc nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, cười lạnh và nói: “Không sao cả, dù sao con mồi của chúng ta là ngươi.”  

Tiếng nói vừa dứt, một luồng dao động năng lượng âm hàn cực đoan bùng nổ từ trên người hắn ta.  

Hô hô hô...!!!  

Chỉ thoáng chốc, từng dòng chữ ánh sáng màu đen giống như Bạo Vũ Lê Hoa Châm bắn vụt ra khăp nơi, đông đảo phân thân ma ảnh xung quanh đều bị dẹp sạch toàn diện.  

Trong nháy mắt, khu vực này đã trở nên trống trải lên.  

Đôi mắt Lâm Lăng vẫn duy trì trạng thái mắt Luân Hồi, đề phòng công kích linh hồn của Tử tộc vào mọi lúc.  

Trong tình hình này, chạy trốn nhất định sẽ phân tâm, chỉ có thể chọn cách chống chọi chính diện mà thôi.  

“Linh hồn của kẻ thức tỉnh đôi mắt Luân Hồi chắc chắn sẽ rất ngon, ta đã bắt đầu gấp không chờ nổi, khặc khặc khặc...” Đầu lĩnh Tử tộc vươn đầu lưỡi thật dài ra, âm hiểm cười như loài quỷ quỷ.  

Oanh!  

Ánh mắt Lâm Lăng thật lạnh lùng, võ ý Luân Hồi lập tức bùng nổ, trực tiếp bao phủ hơn mười võ giả Tử tộc cách đó không xa.  

Ong ——!  

Nhưng lúc này, thế công của võ ý Luân Hồi trước nay luôn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi lại như một thanh trường kiếm đâm vào vũng bùn, hoàn toàn không thể phát lực.  

Chỉ thấy ngoài thân thể những thành viên Tử tộc đó tràn ngập một quầng sáng màu xanh lục như ẩn như hiện.  

Dao động năng lượng của võ ý Luân Hồi kích động trên đó, lập tức hiện ra từng vòng gợn sóng, sau đó bị bắn ngược ra ngoài.  

“Tử tộc chúng ta am hiểu nhất là công kích linh hồn, thế công của ngươi hoàn toàn không có tác dụng với chúng ta.” Đầu lĩnh Tử tộc cười lạnh một tiếng: “Ta từng xem qua tư liệu ghi chép về Luân Hồi giả thời kỳ viễn cổ.”  

“Dựa theo trình độ hiện tại của ngươi, hẳn chỉ đạt tới cảnh giới tầng thứ nhất của võ ý Luân Hồi, nếu có thể khai phá tầng thứ hai thì còn có chút hiệu quả.”  

Nói đến này, hắn ta lắc đầu, có vẻ khá khinh thường đối với thế công võ ý Luân Hồi của Lâm Lăng.  

Nghe vậy, Lâm Lăng hơi giật mình, hiển nhiên cũng không nghĩ tới võ ý Luân Hồi còn có phân chia mạnh yếu.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play