*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Uy năng sức mạnh đáng sợ này đủ để làm nổ thân thể một võ giả bậc bốn Thánh Vực, nhưng lúc này, Lâm Lăng lại không xuất hiện biểu hiện như bị trọng thương.  

Lân giáp trên người hắn mấp máy quỷ dị, tỏa ra một tầng sương đen nồng đậm, bị sức mạnh kia ăn mòn, nhưng lại tỏa ra ánh sáng càng bóng loáng cứng rắn.  

“Phanh!”  

Sau đó, linh lực cả người Lâm Lăng bùng nổ, lúc này thân thể đang lùi lại mới miễn cưỡng ổn định ở giữa không trung!  

Ồ!  

Thấy thế, mọi người lập tức hít sâu một ngụm khí lạnh, vô số ánh mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng biến thành hình dạng Long Nhân kia.  

“Đó là quái vật gì?”  

“Thật dọa người, toàn thân là lân giáp, còn mọc ra một đôi cánh lửa, giống như ác ma vậy.”  

“Có lẽ là võ học luyện thể lợi hại nào đó có thể biến thành hình dạng này, thật là đáng sợ!”  

Đông đảo ánh mắt ngạc nhiên không ngừng đánh giá Lâm Lăng, âm thầm líu lưỡi.  

“Hắn... Thật là Lâm Lăng?”  

Cách đó không xa, Đào Linh và Viêm Tâm Nguyệt nhìn Lâm Lăng biến thành Long Nhân hiện tại, hai người cảm thấy thật kinh dị, thiếu chút nữa không nhận ra.  

Ngô Phong cũng lộ ra vẻ mặt thâm trầm, ánh mắt nặng nề nhìn chăm chú vào Lâm Lăng.  

Ông ta cũng cảm thấy kinh ngạc vì hắn có được biến hóa này, bởi vì từ dao động khí tức lúc này của Lâm Lăng khiến Ngô Phong cảm nhận được một tia uy hiếp. Sự uy hiếp có thể đối kháng với ông ta!  

Hiển nhiên ông ta cũng không ngờ, nhân vật nhỏ bé mà lúc trước ông ta dùng một đầu ngón tay cũng có thể tùy ý giế t chết lại mạnh lên tới mức này!  

Sát ý trong lòng Ngô Phong càng thêm mãnh liệt, ông ta không thể tưởng tượng, nếu tiếp tục cho tiểu tử này thêm mấy năm trưởng thành thì chỉ sợ sẽ càng thêm nguy hiểm.  

Vèo vèo vèo ——!  

Đúng lúc này, vô số cao thủ hộ điện của Hắc Ám Điện Tông cũng sôi nổi lao tới. Những bóng dáng màu đen kia gần như bao vây ngăn chặn toàn bộ cả quảng trường lại.  

“Đây là lãnh địa của Hắc Ám Điện Tông, nếu không bỏ vũ khí xuống chịu trói thì giết không tha!” Tiếng quát lạnh tràn ngập sát ý truyền ra ở giữa không trung.  

Mấy ngàn cao thủ hộ điện với khí tức mạnh mẽ đột nhiên nhắm vào ba huynh đệ Lâm Lăng, Tần Vũ và Lôi Mông.  

“Tiểu tử, hiện tại dù ngươi chắp cánh cũng khó bay!” Ngô Phong cười dữ tợn một tiếng.  

Nhưng ngay vào thời khắc nguy ngập, lại có vô số bóng đen xé gió lao đến từ trời cao phương xa, những người đó đều là thành viên của Chấp Sự Đường.  

Trận thế hai bên lập tức rơi vào cục diện giằng co.  

“Lâm Lăng, hiện tại các ngươi thu tay lại còn kịp.” Đào Linh vội vàng bay đến, mày liễu nhíu lại, lên tiếng khuyên can: “Chuyện gi ết chết Ngô Hoằng còn có thể xem như tự vệ quá trớn, nhiều nhất cũng chỉ cách chức điều tra.”  

“Nhưng tiếp tục gây rối thì nhất định sẽ bị coi là trọng tội xâm phạm Điện Tông, tăng mạnh hình phạt!”  

Nghe vậy, sát ý điên cuồng trong mắt Lâm Lăng mới khôi phục một

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play