Ở chính giữa có mười hai xích sắt lớn xếp chồng lên nhau thành một cây cầu, toàn thân đỏ đậm, đang thiêu đốt từng ngọn lửa hừng hực.  

Lúc này, cách đó không xa có một người đang đứng. Đó chính là Chu Vân và Lữ Hóa Đằng, và những người giống như Lâm Lăng.  

Tuy bọn họ đã đến đây từ trước nhưng vẫn không dám bước qua cầu.  

Khoảng mười người tụ tập với nhau, giống như đang thương lượng điều gì đó.  

“Cái tên Chấp Sự áo trắng kia đến rồi.”  

Lúc này, đám người Chu Vân cũng chú ý tới Lâm Lăng, sau đó đi thẳng về phía hắn.  

Lữ Hóa Đằng đi trước, ánh mắt luôn nhìn thẳng quan sát Lâm Lăng.  

“Dao động năng lượng mạnh mẽ quá!”  

Lúc cảm nhận được khí tức tràn ra bên ngoài của người trước mặt, trong lòng hắn ta nhất thời run rẩy.  

Lữ Hóa Đằng biết, lâu như vậy mà Lâm Lăng mới đi ra từ trong ải thí luyện thứ nhất, vậy những kẻ địch mà hắn chém chết nhất định sẽ nhiều hơn so với bọn hắn. Tất nhiên năng lượng hấp thụ cũng vô cùng nhiều.  

Nhưng không thể ngờ được rằng, số người Lâm Lăng có thể giết lại lên tới con số 258 người.  

“Chẳng lẽ, hắn đã đột phá cảnh giới Âm Dương bậc 3 Thánh Vực rồi sao?”  

Trong lòng suy nghĩ đến đây, Lữ Hóa Đằng nhịn không được thở nhẹ ra một hơi.  

Từ trước, lúc Lâm Lăng ở cảnh giới Tinh Thần Sơ Kỳ đã đã đánh bại được hắn ở cảnh giới Tinh Thần đỉnh cấp rồi.  

Hôm nay lại còn đột phá lên cảnh giới Âm Dương, muốn giao thủ với hắn hoàn toàn cơ nguy cơ rơi vào cục diện bị giết trong nháy mắt.  

Đối với lần này, tâm tình trong lòng của Lữ Hóa Đằng dường như tuôn trào mãnh liệt như sóng biển, khó có thể ổn định lại.  

“Có chuyện gì vậy?”  

Nhìn thấy có người đi đến bên cạnh, Lâm Lăng bình tĩnh hỏi.  

“Chấp Sự tiểu ca ca, sau khi chúng tôi thương lượng biết được muốn đi qua cầu Hỏa Liêm* (cầu xích lửa) kia, cách duy nhất là mọi người phải cùng đoàn kết thì xác suất thành công mới có thể lớn hơn một chút.”  

Thái độ của Chu Vân kính nể mỉm cười nói: “Cho nên hiện tại, hỏi huynh có muốn gia nhập không?”  

Hắn nhìn ra được, lực chiến của Lâm Lăng rất mạnh, nếu như hắn có thể gia nhập vào đội, thì việc đi qua cầu Hỏa Liêm sẽ dễ dàng hơn.  

Lâm Lăng lạnh lùng nói: “Không cần phiền toái như vậy làm gì.”  

Nói xong, hắn bước chân lên, trực tiếp đi đến phía cầu Hỏa Liêm.  

Ngụ ý vô cùng rõ ràng.  

Đối với cái suy nghĩ của đám người đệ tử nội điện, sao hắn lại không đoán ra được chứ! Ngoài miệng nói là đoàn đội, nhưng thực ra là định đem mình thành lá chắn thịt, gánh hết mọi nguy hiểm.  

Chẳng thà như vậy chi bằng tự mình đi trước, vậy ngược lại còn tự do hơn.  

Nhìn thấy Lâm Lăng trực tiếp từ chối, Chu Vân nhíu mày. Từ trước đến nay tính tình luôn ôn hòa như hắn cũng không tránh khỏi có chút không vui.  

“Nghĩ bản thân có chút năng lực thì không biết trời cao đất dày à, ta thật muốn xem xem ngươi đi qua cầu Hỏa Liêm thế nào!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play