Trong trời đêm.  

Viêm Hoằng Nghị nhanh chóng bay vút đến bên cạnh chấp sự áo trắng để tìm kiếm che chở. Trong tay chấp sự áo trắng dần hiện ra một thanh trường kiếm, kiếm khí sắc bén tràn ra.  

Vẻ mặt hắn nhìn như bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng không nắm chắc khi đối mặt với loại sinh vật thần bí vô hình này.  

“Rút!” Lâm Lăng nhanh chóng quyết định, trực tiếp triệu hồi Kinh Kha. Nếu chờ cao thủ Chấp Sự Đường xuất hiện thì muốn rút lui cũng không phải chuyện dễ dàng.  

Mà trải qua vài lần chiến đấu thực tiễn, Lâm Lăng đã có hiểu biết đại khái đối với phân chia chiến lực của sủng vật.  

Chiến lực bảy vạn tương đương với cảnh giới Linh Anh bậc một Thánh Vực.  

Chiến lực tám vạn có thể sánh ngang đỉnh cao của bậc hai Thánh Vực.  

Lại hướng lên trên, chiến lực chín vạn tương đương với bậc ba Thánh Vực, từ đó loại suy.  

Đáng tiếc, cái tên Viêm Hoằng Nghị này thật xảo trá, nếu vừa rồi hắn ta trốn đến Truyền Tống Trận phía Bắc thì Lâm Lăng sẽ cho tất cả sủng vật liên thủ công kích, bảo giáp hộ thể trên người hắn ta tuyệt đối không thể chống đỡ được bao lâu!  

Nhận thấy xung quanh đã không có động tĩnh, Viêm Hoằng Nghị không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.  

“Ngươi có biết là ai đang đuổi giết mình không?” Chấp sự áo trắng nhíu mày, kinh nghi nhìn chằm chằm vào Viêm Hoằng Nghị mà dò hỏi.  

Ánh mắt Viêm Hoằng Nghị hơi trầm xuống, suy ngẫm trong lòng, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu: “Không biết.”  

Sau đó, hắn ta nhìn qua phía Bắc của đảo Bạch Vụ, nơi đó là vị trí lúc này của Lâm Lăng.  

Không chứng không cứ, cho dù nói ra cũng không làm nên chuyện gì.  

“Không ngờ tốc độ trưởng thành của hắn lại nhanh như vậy, ta cũng không thể lơi lỏng!”  

Trong mắt Viêm Hoằng Nghị lóe lên ánh sắc lạnh, bất tri bất giác đã xem Lâm Lăng trở thành túc địch - Một túc địch hắn ta muốn vượt qua nhất, hận không thể bầm thây ra vạn mảnh!  

Hắn ta đâu biết rằng, từ đầu đến cuối Lâm Lăng cũng chưa từng để hắn ta vào mắt.  

Theo Lâm Lăng thấy, Viêm Hoằng Nghị chỉ là một cục đá cản trở tương đối bén nhọn trên con đường võ đạo của mình mà thôi.  

Sau đó, tại trạm truyền tống hai bên Nam Bắc, hai người lần lượt rời khỏi đảo Bạch Vụ.  

...  

Sáng sớm hôm sau, Lâm Lăng đi tới đảo chính của Hỏa Vân Tông, lập tức đi vào khu vực nội điện.  

Có Đào Linh giới thiệu, đích đến lần này của hắn là Luyện Khí Các, gặp mặt một đại sư luyện khí tên là Khổng Võ.  

Hiện giờ, tuy hắn đang ở Chấp Sự Đường của Cửu Đại Điện Tông, nhưng thế lực ở nơi này lại rắc rối phức tạp, nếu không có Vệ Bình tiền bối trợ giúp thì hắn gần như không có nơi dừng chân.  

Cho nên, trong lòng Lâm Lăng thì lãnh địa Hỗn Loạn mới là thế lực căn cơ của hắn!  

Vì có thể tự nghiên cứu nguyên lý làm ra súng ống, từ đó võ trang cho quân đội của lãnh địa Hỗn Loạn, Lâm Lăng cảm thấy mình cần học tập thuật rèn đúc luyện khí. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play