Đá đỏ trải dài chỗ chân núi nơi hai người đứng chính là từ đá vụn xây quảng trường.   

Ở sâu bên trong quảng trường có một cái cửa bằng đá rất lớn với những chữ phù văn còn sót lại, tỏa ra ánh lửa cực kỳ mạnh.   

“Đá Hỏa Nguyên?!”   

Ánh mắt Lâm Lăng hơi dừng lại, ngay lập tức trong mắt hiện lên một sự xa xỉ.   

Đá Hỏa Nguyên trước kia hắn lấy được tuy chỉ to bằng bàn tay, nhưng nó là vô giá.   

Nhưng mà giờ phút này, Hỏa Vân Tông lại dùng đá Hỏa Nguyên to như vậy để chế tạo cửa ra vào.   

Độ hoành tráng này quả là đáng sợ.  

Hơn nữa, những chữ trên cánh cửa có những năng lượng dao động mãnh mẽ, giống như ẩn chứa một trận pháp nào đó.   

Một khi kích hoạt, chỉ sợ dù đạt đến cảnh giới cường giả trong Thánh Vực cũng khó có thể an toàn  rút lui.   

“Chỉ dựa vào cái  trận pháp này, cho dù có người không tuân thủ quy tắc thì chắc cũng phải ngoan ngoãn thuận theo.”   

Trong lòng Lâm Lăng thở dài một hơi, trong mắt hắn để ý có bóng người đi ra từ chỗ cửa đá hoặc là tiến vào.    

Cách ăn mặc của những người đó giống như thể là đệ tử của Hỏa Vân Tông. Có điều quần áo của bọn họ có điểm không giống.    

Đến khi nhìn lại thì thấy chúng được chia làm bốn loại.   

“Đệ tử Điện Tông cũng phân chia cấp bậc.”   

Bên cạnh, Đào Linh giảng đạo: “Trong đó theo thứ tự chia làm đệ tử ngoại điện, đệ tử nội điện, đệ tử cốt cán, cùng với đệ tử thân truyền.”   

“Đệ tử ngoại điện, đều là những thành viên mới vừa chuyển đến điện, chỉ có những người có thực lực đạt tới cảnh giới Thánh Vực thì mới có thể thăng cấp thành đệ tử nội điện.”   

“Nhưng mà sau này, dựa vào thiên phú cá nhân để từng bước vươn lên.”   

Nghe vậy, Lâm Lăng gật đầu đồng ý.   

Bất kể cấp độ quyền lực nào đều được chia cấp bậc trên dưới. Bằng cách này thì có thể trực tiếp hạ mệnh lệnh và phân phối nhiệm vụ dễ dàng hơn.   

“Hôm nay là ngày tháp Huyễn Minh thí luyện, đó là cơ sở để làm nền móng vững chắc cho bọn họ thăng lên làm Thánh Vực trong tương lai.”   

Đào Linh vừa nói vừa đi hướng về phía cổng đá dưới chân núi.   

“Thí luyện bên trong, có lợi ích gì sao?”   

Lâm Lăng nhịn không được có chút tò mò.   

“Đương nhiên là có lợi ích, quan trọng đó là nâng cao tinh thần lực hoặc là linh lực tu vi. Mỗi khi bay được lên tầng tháp thì có thể tăng được một bậc.”   

Đào Linh không để bụng nói: “Cảnh giới Linh Anh cấp một của Thánh Vực, tuy chỉ dựa vào sức mạnh linh lực và tinh thần lực nhưng cũng đủ để ngưng luyện ra Linh Anh.”  

“Nhưng loại năng lượng thuộc tính đơn thuần này không phải là năng lượng hoàn chỉnh. Khi đạt tới cảnh giới Âm Dương tầng thứ ba thì gặp phải lực cản……”   

Trong phần giải thích sau đây về kiến thức võ đạo, trước đó Lâm Lăng đã học được từ Liễu Ti Vũ.   

Điều thực sự khiến cho Lâm Lăng cảm thấy tò mò chính là lời mà Đào Linh đã nói trước đó. Không thể tưởng được tháp Huyễn Minh kia thần kỳ như vậy, chỉ cần bay lên một tầng tháp là có thể tăng lên một bậc.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play