Trên giường, Lâm Lăng gập hai đầu gối ngồi xếp bằng lấy ra cái túi trữ vật Vệ Bình đưa cho. Muốn nhân lúc nhàn rỗi này tăng lên thực lực lần nữa.  

Tu vi của hắn cùng với địa vị ở bên trong Chấp Sự Đường là sự tồn tại thấp nhất, vì có thể đạt được càng nhiều tài nguyên hơn nữa, hắn phải mau chóng đột phá thăng lên Thánh Vực, trở thành một Chấp Sự áo trắng chân chính!  

Trong căn phòng rộng mở, Lâm Lăng khoanh chân ngồi trên giường, trước người có đặt một đống Thánh Linh Đan phát ra ánh sáng lập loè, mơ hồ tỏa ra một mùi hương nồng đậm.  

Tùy tiện lấy ra một viên linh đan cực phẩm quý hiếm này cũng có thể khiến thế lực học viện bên ngoài tranh đoạt. Mà ở chỗ này, chúng lại được phát giống như kẹo, Lâm Lăng lập tức có được mười viên Thánh Linh Đan làm khen thưởng.  

Lâm Lăng cũng không cảm thấy quá kinh ngạc, dù sao cường giả Thánh Vực ở Điện Tông nhiều như lông trâu. Sau mấy ngàn năm lắng đọng lại, số lượng Thánh Linh Đan ngưng luyện ra nhiều vô số kể.  

Ong ——!  

Sau đó, Lâm Lăng lấy ra một ngọc giản trận pháp, phù văn mấp máy, trực tiếp kích hoạt trận ngăn cách, bao phủ không gian trong phòng.  

“Kinh Kha, ra đây.” Một tiếng gọi khẽ vang lên trong lòng hắn, Kinh Kha lao ra từ không gian hệ thống, sau đó ẩn nấp trong một góc âm u để âm thầm bảo vệ.  

Làm xong những điều này, Lâm Lăng mới thò bàn tay ra và thi triển võ học Thôn Phệ Tinh Không, một lốc xoáy màu đen lập tức hiện ra từ lòng bàn tay.  

Từng có kinh nghiệm hấp thu Thánh Linh Đan lần trước, lần này hiển nhiên hắn không chọn cách bỏ vào miệng mà nuốt.  

Vèo ——!  

Sau đó, lực cắn nuốt hùng mạnh bùng nổ ra từ lốc xoáy màu đen, mười viên Thánh Linh Đan kia trực tiếp bị hấp thu.  

Oanh!  

Một luồng linh lực Thánh Vực khổng lồ cực đoan đột nhiên điên cuồng bùng nổ từ lỗ đen cắn nuốt. Nếu không có hệ thống dung hợp kết tinh công pháp giúp võ học cắn nuốt của Lâm Lăng đạt tới cảnh giới thượng thừa thì chỉ sợ năng lượng kh ủng bố của mười viên Thánh Linh Đan này sẽ làm nổ tung lỗ đen ngay tại chỗ.  

Sau đó, Lâm Lăng dựa theo phương pháp lần trước, điều động từng luồng nguồn năng lượng từ lỗ đen cắn nuốt, để chúng tràn vào cơ thể theo tiết tấu đều đều.  

Phương pháp này cũng giải quyết nguy cơ nếu thân thể hắn không thể chịu đựng nổi. Cứ như vậy, Lâm Lăng nhắm mắt ngồi đó, hấp thu không chút nguy hiểm nào.  

Dưới sự rèn luyện này, giờ này khắc này, mỗi một tế bào toàn thân hắn như tiến hành một sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.  

Cùng lúc đó, chín linh mạch xung quanh đan điền huyệt hải của Lâm Lăng mở rộng ra, dẫn động linh khí thiên địa, không ngừng rót vào huyệt hải.  

Có năng lượng Thánh Linh Đan phụ trợ, hắn tăng nhanh tốc độ rót vào đan điền huyệt hải. Chỉ trong mấy phút ngắn ngủn, linh lực trong đan điền đã nhanh chóng đạt tới trạng thái tràn trề, mênh mông dâng trào.  

Có lẽ do Lâm Lăng vận dụng võ học cắn nuốt nên thuộc tính linh khí lại biến thành trạng thái màu đen – Là linh lực hệ Hắc Ám!  

Lâm Lăng cũng không để ý lắm. Nhưng ngay vào lúc hắn đang muốn chuẩn bị ngưng luyện Thánh Vực Linh Anh thì đột nhiên vội vàng cắt ngang suy nghĩ đó.  

Bởi vì ngay lúc này, hắn bỗng nhớ lại tri thức võ đạo cảnh giới Thánh Vực mà Liễu Ti Vũ từng giải thích cho mình ở di tích viễn cổ trước kia, trong lĩnh vực này, tuy cảnh giới tương đồng, nhưng cũng có phân chia mạnh yếu.  

Nguyên do chủ yếu nằm ở phương pháp ngưng luyện Linh Anh.  

Nếu chỉ thuần túy lấy linh lực là chủ, vậy Linh Anh ngưng luyện ra chỉ được xem là bình thường mà thôi. Thân thể võ giả giống như thiên địa, linh lực là dương, sức mạnh tinh thần là âm.  

Chỉ khi nào kết hợp âm dương để ngưng luyện thành Linh Anh thì mới càng cao cấp, con đường võ đạo cũng càng rộng lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play