Ban đêm, trong đại sảnh, mấy chục sọt lá thuốc lá được sắp hàng ngay ngắn trước mặt Lâm Lăng.  

“Lĩnh Chủ đại nhân, bởi vì thời gian có hạn nên hiện giờ chỉ ngắt được nhiêu đây thôi.” Bạch Lân khom mình hành lễ và nói: “Trong dãy núi có ba ngọn núi đều mọc đầy loại thực vật này, gần như hái mãi không hết.”  

Nghe vậy, Lâm Lăng lập tức vui vẻ trong lòng, có nhiều cây thuốc lá như vậy cũng đỡ tốn công gieo trồng bồi dưỡng.  

Sau đó Lâm Lăng vung tay lên, sức mạnh tinh thần nhanh chóng lan tràn, trực tiếp thu hết những sọt lá đã được hái kia vào nhẫn không gian.  

Ở kiếp trước, công việc đầu tiên của hắn chính là ở một nhà xưởng thuốc lá.  

Nói một cách đơn giản, chính là xưởng tư nhân chế tạo thuốc lá giả, tuy rằng thời gian làm việc không dài, nhưng cũng đã biết rõ công nghệ trong đó.  

Bởi vì là hành vi trái pháp luật nên sau khi từ chức, hắn cũng không tự mình gây dựng sự nghiệp. Hắn biết, chế tạo thuốc lá sợi cần có tất cả năm công nghệ bao gồm: Lựa chọn lá dùng được, dùng dao cắt thành sợi, khuấy thêm hương, sấy sợi thuốc lá và bỏ vào bình lên men.  

Bốn công nghệ đầu cũng không khó, phiền phức nhất chính công nghệ cuối cùng, cũng tức là lên men.  

Họ cần tiến hành đóng kín ủ sợi, chu kỳ kéo dài khoảng một tháng, thời gian dài nên hiệu suất quá chậm.  

Cho nên Lâm Lăng tính áp dụng lên men theo cách nhân tạo, hắn vận dụng trận pháp phù văn, thay đổi độ ẩm nhiệt độ trong môi trường ủ, giúp sợi thuốc lá nhanh chóng được lên men.  

Chỉ cần hai ngày là có thể phơi khô hưởng thụ. Còn giấy gói thuốc cũng không khó xử lý, cứ cho thợ giấy điều chỉnh độ dày trang giấy đến mức mỏng nhất là được.  

Để tăng thêm tính đa dạng sản phẩm và hiệu quả chi phí, thậm chí Lâm Lăng còn tìm ra một vài khúc gỗ lim quý hiếm để tự chế ra vài loại tẩu, quần thể người tiêu thụ chủ yếu nhằm vào các ông lớn quý tộc xã hội thượng lưu.  

Hơn nữa, cái tẩu càng tiện hơn điếu thuốc nhiều, nhét sợi thuốc lá vào phần đuôi rồi châm lửa lên là có thể hưởng thụ.  

Cứ như vậy, bốn ngày sau, nhóm sản phẩm thử nghiệm đầu tiên của Lâm Lăng cũng xem như hoàn thành.  

Phủ Lĩnh Chủ, ở sảnh ngoài.  

Các nhân vật cao tầng là Bạch Lân, La Hán, Đạt Vũ được Lâm Lăng triệu tập nên đều tập hợp ở chỗ này.  

“Lĩnh Chủ đại nhân đang làm cái gì?”  

Lúc này, bọn họ rất khó hiểu mà nhìn chằm chằm Lâm Lăng, hắn đang dùng một tờ giấy mỏng để cuốn sợi lá khô lại. Chỉ thấy vẻ mặt hắn hết sức trang trọng, thong thả ung dung mà cuốn chúng lại thành một cái que nhỏ, dài chừng ngón tay.  

“Đã xong.”  

Lâm Lăng nhếch miệng cười, giống như đứa trẻ có được món đồ chơi mới, rất vui sướng mà thưởng thức điếu thuốc trong tay.  

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú kỳ dị của mọi người, hắn gấp không chờ mà châm lửa phần đuôi điếu thuốc.  

Lâm Lăng khẽ cắn răng, chậm rãi hút một ngụm.  

Chỉ thoáng chốc, một mùi nicotin đã lâu không được tận hưởng tràn vào phổi thông qua cổ họng, sau đó Lâm Lăng khẽ mở môi, một làn khói trắng phà ra từ trong đó.  

Trong cảm nhận của bọn Bạch Lân, vẻ mặt hít mây nhả khói này khá giống đang chơi đùa.  

“Chính là mùi vị này, quá đã!”  

Lâm Lăng cảm nhận được mùi thuốc lá còn lưu lại trong khoang miệng, nhịn không được lại rít một hơi, mặt đầy hưởng thụ.  

Thấy thế, vẻ mặt của mọi người càng cổ quái.  

Cái thứ này còn có thể hút vào cơ thể sao?  

“Lĩnh Chủ đại nhân, ta có thể thử không?” Bạch Lân không đè nén được tò mò trong lòng, lập tức đi lên trước và hỏi xin.  

“Được, dựa theo cách làm vừa rồi của ta, tự cuốn một điếu thử xem.” Lâm Lăng thản nhiên cười. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play