Câu hỏi của Trần đại sư làm gián đoạn suy nghĩ của Lâm Lăng.
“Ừm.”
Lâm Lăng giơ tay lên, Thần Kim bay ra khỏi nhẫn không gian và đáp xuống trước mặt của Trần đại sư.
“Khá ổn, rất hiệu quả.”
Trần đại sư không khỏi khen ngợi, thậm chí còn không nhịn được thúc giục: “Mau lấy cả kiếm với Huyền Vẫn Thiết ra đây nữa, bây giờ lão phu sửa chữa lại cho ngươi luôn!”
Trong khi nói chuyện, Trần đại sư đã mở lò, ông ném cả Thần Kim luôn vào trong lò luyện và bắt đầu luyện hóa.
Trông thấy ông cụ tích cực như thế, Lâm Lăng cũng không còn lơ mơ mà lấy thanh Phệ Long Kiếm cùng với Huyền Vẫn Thiết từ trong nhẫn không gian ra.
“Luyện hóa Thần Kim cần ít nhất năm canh giờ, nếu như ngươi sợ lão phu nuốt kiếm của ngươi thì cứ ở lại đây mà xem.”
Trần đại sư liếc mắt nhìn Lâm Lăng, ông nói thẳng: “Tuy nhiên ở trong này không được làm ồn để tránh làm phiền lão phu làm việc.”
“Nếu không một khi luyện hóa thất bại thì tất cả nguyên liệu sẽ bị phá hủy, đến lúc đó ngươi tự chịu hậu quả.”
Nói đến đây, Trần đại sư lại nói thêm một câu: “Đương nhiên cho dù luyện kiểu gì thì cũng đều có tỷ lệ thất bại nên ngươi cần chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
Lâm Lăng gật đầu, đương nhiên hắn không cần cảnh giác làm gì.
Về phần tỷ lệ thất bại, Lâm Lăng cũng có thể hiểu được nên giờ chỉ có thể dựa vào kỹ thuật của Trần đại sư.
Trông thấy Lâm Lăng lựa chọn ở lại trong này, Trần đại sư cũng thờ ơ, không nói thêm gì, sau đó ông trở về tiếp tục làm việc.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, ông lấy từ trong nhẫn không gian ra một lá bùa màu vàng, trên đó được khắc một loại phù văn đồ đằng bí ẩn.
Nhìn thấy lá bùa, Lâm Lăng chỉ cần liếc mắt cái là nhận ra đây là lá bùa có khả năng kích hoạt trận pháp.
“Lá bùa này là một trận pháp ngăn cách, một khi được kích hoạt thì sau khi luyện chế xong mới có thể giải trừ trận pháp.”
Trần đại mỉm cười nhắc nhở: “Nếu như ngươi có việc gì thì bây giờ rời đi còn kịp.”
Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình, hắn nhớ tới kế hoạch ám sát bang chủ Thanh Hổ bang tối nay.
Trong lúc làm việc, ông cũng không quen kiểu có người đứng bên cạnh nhìn chằm chằm.
Thế nhưng ngay khi Trần đại sư đang chuẩn bị kích hoạt lá bùa trận pháp thì Lâm Lăng lại bước vào.
Thấy vậy, Trần đại sư ngạc nhiên.
“Được rồi, ngài kích hoạt trận pháp ngăn cách đi.”
Lâm Lăng cười nhạt.
Vì để đảm bảo kế hoạch đêm nay hoàn thành thuận lợi, vừa rồi hắn đi ra ngoài dùng truyền âm phù chuyển lời cho Bạch Lân hủy bỏ hành động ám sát đêm nay.
Đồng thời hắn triệu hồi Lang Vương và Kinh Kha lặng lẽ rời khỏi Vạn Long Các.
Trần đại sư liếc nhìn Lâm Lăng với vẻ kỳ lạ, ông cũng không nói nhảm nữa mà trực tiếp dùng lá bùa để kích hoạt trận pháp ngăn cách.
Vù vù!
Chỉ trong phút chốc, một cỗ năng lượng vô hình nhanh chóng khuếch tán và bao phủ cả phòng luyện khí.
Dưới sự bao phủ của năng lượng trận pháp, tiếng vang bên ngoài đều bị ngăn cách.
Về vấn đề này, Lâm Lăng thầm gật đầu và hài lòng với sự bí ẩn của Trần đại sư.
Vèo!
Sau đó, Trần đại sư khẽ búng ngón tay, thanh Phệ Long Kiếm bỗng dưng nổi lên.
Ngay sau đó, hai bàn tay ông đột nhiên bắn ra một luồng sức mạnh tinh thần ngưng tụ lại thành một ngọn lửa gần như trong suốt.
“Linh hồn của lửa?”
Thấy vậy, Lâm Lăng chớp mắt.
Sở dĩ Linh Chú Sư có thể vượt qua những Luyện Khí Sư bình thường khác chủ yếu là vì bọn họ sử dụng được linh hồn của lửa.
Đây là một ngọn lửa được ngưng tụ tới cực điểm bởi sức mạnh tinh thần.
Loại lửa này không nóng và cũng không gây hại cho thân thể nhưng tính công kích của nó có sức hủy diệt rất lớn đối với bất cơ thể linh hồn nào.
Chợt Trần đại sư vung bàn tay lên khiến cho linh hồn của lửa lan rộng.
Chỉ trong chớp mắt, nó đã bao vây toàn thanh Phệ Long Kiếm.
Hành vi như vậy của ông là vì muốn xóa bỏ ý thức của khí linh nhằm giúp ích cho việc đúc sau đó.
Nếu không lỡ như trong quá trình luyện chú mà đột nhiên không khống chế được khí linh bên trong Phệ Long Kiếm thì nhất định sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn.
Ong!
Tuy nhiên ngay khi linh hồn của lửa phóng tới, đột nhiên Phệ Long Kiếm run rẩy kịch liệt.
Một luồng năng lượng cực kỳ hung tợn phát ra từ thân kiếm đánh bay linh hồn của lửa.
Trần đại sư đã đoán ra được chuyện này từ lâu nên vẻ mặt không có sự thay đổi nhiều.
“Lão phu muốn xem khí linh này kiêu ngạo và cố chấp tới mức nào!”
Trần đại sư hừ lạnh một tiếng, ông huy động toàn bộ sức mạnh tinh thần bên trong cơ thể.
Khi chúng ngưng tụ lại còn tạo ra linh hồn của lửa mạnh hơn cả lúc nãy hiện lên trong bàn tay ông.
Phù!
Khoảnh khắc tiếp theo, linh hồn của lửa đột kích về phía Phệ Long Kiếm, bao vây thanh kiếm.
Lúc này, Phệ Long Kiếm cũng nhanh chóng phản kháng lại, thậm chí còn mãnh liệt hơn trước.
Gào!
Âm thanh phát ra từ thanh kiếm giống như tiếng rồng gầm, đột nhiên một tiếng nổ vang lên trong phòng luyện khí làm linh hồn lực biến mất.
“Linh thể này mạnh thật!”
Sắc mặt Trần đại sư thay đổi, cuối cùng ông cũng nhận ra khí linh của thanh kiếm này còn đáng sợ hơn nhiều so với tưởng tượng.
Trông thấy cảnh này, Lâm Lăng cũng không hề ngạc nhiên.
Khí linh của Phệ Long Kiếm chính là vương giả đứng đầu trong các loài thú, Long tộc.
Chỉ là một Linh Chú Sư nhân loại mà cũng muốn khuất phục nó, đúng là ý nghĩ kỳ lạ!
“Khí linh của thanh kiếm này của ngươi quá ngang ngược!”
Trần đại sư thở dài, ánh mắt nhìn về phía Lâm Lăng, yếu ớt nói: “Nếu như linh hồn của lửa không xóa được ý thức của nó thì e rằng lão phu cũng chẳng có cách nào trong lần sửa chữa này.”
Nghe vậy, Lâm Lăng biết Trần đại sư đang băn khoăn điều gì.
“Ngài cứ yên tâm, nó sẽ không quấy nhiễu quá trình luyện hóa của ngài đâu.
Nếu như có bất kỳ chuyện gì xảy ra thì ta sẽ chịu trách nhiệm.”
Lâm Lăng cười nhạt, trạng thái tinh thần khẽ động khiến cho thanh Phệ Long Kiếm đang tràn ngập hơi thở đáng sợ kia phải ngoan ngoãn bình tĩnh trở lại.
“Được, là do ngươi nói đấy nhé.”
Nghe Lâm Lăng nói vậy, trong lòng Trần đại sư vẫn còn sợ hãi đối với Phệ Long Kiếm nhưng sau đó ông cũng không để ý tới nữa mà chuyển sự chú ý sang Thần Kim và Huyền Vẫn Thiết bên trong lò luyện.
Dưới sự đốt cháy của ngọn lửa rừng rực, hai khối kim loại cứng rắn đang dần tan chảy với tốc độ chậm.
Trần đại sư phóng ra hai luồng sức mạnh tinh thần truyền tới hai khối kim loại bên trong lò.
Thực hiện thao tác này xong, có thể mơ hồ thấy được dấu vết của tạp chất màu đen đang bắt đầu tách ra.
Quá trình luyện hóa này diễn ra rất chậm.
Lâm Lăng chỉ đơn giản ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhìn bên ngoài có vẻ như đang kiên nhẫn chờ đợi nhưng thật ra trong đầu hắn đang sử dụng tầm nhìn chung với Lang Vương và Kinh Kha.
Trong tầm nhìn chung, hai con thú đã bay tới tòa phủ đệ to lớn ở phía bắc thành.
Bố cục vô cùng rộng lớn, từ ánh trăng nhìn xuống giống như một con mãnh thú nằm trong thành.
Đó chính là địa bàn của Thanh Hổ bang, là nơi tụ tập của nhiều cao thủ trong bang hội nên người bình thường không dám đặt chân tới đây.
Để tránh bị các thành viên Thanh Hổ bang đi tuần tra phát hiện, Lang Vương và Kinh Kha bay trên trời.
Khi tiến vào phủ đệ, chúng nó bay xuống với tốc độ chậm rãi…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT