Thiên Khuyết Châu, Hỏa Phượng cung.  

Lâm Lăng ngồi trên ghế chủ vị trong đại điện đỏ rực còn Cung chủ  u Dương Hoằng lại cung kính đứng bên cạnh. Xuống phía dưới là trưởng lão hộ điện ‘Vĩ Cao’ cùng với các cao thủ bảo vệ khác.  

Giờ phút này, bọn họ đều nghiêm túc đứng trong điện với nhìn Lâm Lăng với vẻ cung kính.  

Sau khi hai nhân vật lớn là  u Dương Hoằng và Vĩ Cao giới thiệu, bọn họ đều đã biết thân phận thực sự của Lâm Lăng. ‘Phương Bạch Vũ’ của kiếp trước chính là chồng của cung chủ ‘ u Dương Cung’ vạn năm trước. Gần một nửa các cao thủ bảo vệ cung điện có mặt ở đây đều là hậu duệ của họ  u Dương cho nên về mặt bối phận, bọn họ phải gọi Lâm Lăng là ‘Lão tổ’.  

“Lão tổ, hiện tại kết giới không gian của Đông Huyền Châu đã biến mất, kế tiếp chúng ta phải làm gì ạ?”  

Sự việc xảy ra bất ngờ khiến cho  u Dương Hoằng không biết phải làm sao.  

“Nhiệm vụ của các ngươi đó là chỉ cần cố gắng hết sức bảo vệ Thiên Khuyết Châu là được.”  

Lâm Lăng lạnh lùng nói.  

Trong suốt hơn một tháng, hắn đã thương lượng với Bạch Lân, người có tài năng quân sự tuyệt vời ở lãnh địa Hỗn Loạn. Từ việc phân tích vị trí địa lý, Thiên Khuyết Châu nằm ở bên trái của Đông Huyền Châu nên nếu như có dị tộc xâm lấn thì đây chính là nơi đứng mũi chịu sào. Vì thế chỉ cần tộc Hỏa Phượng có thể giữ vững vị trí thì Đông Huyền Châu có thể tránh khỏi tình thế tiến thoái lưỡng nan khi bị đối phương tấn công. Còn về các mặt khác, Đông Huyền Châu chỉ có thể tự mình đối mặt.  

Nhưng thật may thay, mối uy hiếp lớn nhất là tộc Thiên Ma đã được Trần Tấn kiểm soát nên dưới sự hỗ trợ của đội quân thiện chiến này, áp lực chắc chắn sẽ được giải tỏa rất nhiều.  

“Xin lão tổ cứ yên tâm, ta đã hiểu rồi. Cho dù dùng toàn bộ sức mạnh của cả tộc thì chúng ta cũng sẽ cố gắng bảo vệ Thiên Khuyết Châu!”  

u Dương Hoằng trịnh trọng gật đầu nói: “Ở biên cảnh đã có trọng binh đóng quân ở đó, với lực lượng quân sự hiện tại của tộc Hỏa Phượng thì dư sức đối đầu với tộc Man Thạch và tộc Dực Cốt.”  

Vù!  

Tuy nhiên ngay khi hắn ta vừa dứt lời, một tấm truyền âm phù màu đỏ đột nhiên bay ra khỏi nhẫn trữ vật và bốc cháy.  

Nghe được tin tức từ truyền âm phù khiến cho vẻ mặt của hắn ta lập tức thay đổi: “Lão tổ, đúng như ngài dự đoán. Hiện tại khắp các nơi trên Đại lục Thương Khung đột nhiên bùng nổ chiến tranh.”  

“Các thế lực chủng tộc đang chém giết lẫn nhau.”  

“Còn ở phía biên cảnh cũng truyền tin cấp báo tới rằng tộc Man Thạch và tộc Dực Cốt đang chuẩn bị tấn công Thiên Khuyết Châu.”  

Nghe vậy, ánh mắt của Lâm Lăng hơi tối lại. Ngay khi kết giới không gian của Đông Huyền Châu vừa biến mất thì cuộc chiến này đã bắt đầu rồi. Xem ra thế lực Ngụy Thần cổ kia ra tay rất nhanh.  

Hắn không thể ngăn cản cuộc giao tranh giữa các tộc nên nhiệm vụ quan trọng hàng đầu bây giờ chính là bảo vệ thật tốt tộc Hỏa Phượng và Nhân tộc. Chờ đến khi tình hình ổn định lại, hắn sẽ tìm ra hang ổ của đám Ngụy Thần kia và tiêu diệt bọn chúng hoàn toàn!  

“Nếu như đã muốn đánh thì chúng ta không cần phải giằng co mà hãy cứ giáng một đòn lôi đình thật nặng là được.”  

Lâm Lăng híp mắt lại, trong lúc nói chuyện, ba trăm con Thâm Uyên Ám Ma đột nhiên xuất hiện trong sảnh. Chỉ trong phút chốc, bên trong đại điện ngập tràn sát khí lạnh lẽo màu đen.  

Các cao thủ hộ điện của tộc Hỏa Phượng có mặt đều vô cùng khiếp sợ, trong lòng cảm thấy run sợ khi đối mặt với nhóm sinh vật hắc ám với khuôn mặt gớm ghiếc này.  

Có điều sau khi biết được đây là sủng vật của lão tổ tông, tất cả đều vô cùng ngạc nhiên và tinh thần cũng phấn chấn hẳn lên. Với sự giúp đỡ của Thâm Uyên Ám Ma, sức mạnh của tộc Hỏa Phượng chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều.  

“Mọi người nghe lệnh, theo ta ra trận!”  

Sau đó,  u Dương Hoằng ở trước mặt Lâm Lăng cũng không cho bản thân mình là cao quý gì cả mà định đích thân dẫn quân ra trận.  

“Thuộc hạ tuân mệnh!”  

Vĩ Cao cùng với những cao thủ hộ điện đều có tinh thần chiến đấu rất cao, bọn họ sẵn sàng theo sát phía sau  u Dương Hoằng xông ra khỏi điện.  

Vù! Vù! Vù!  

Nhất thời, nhóm võ giả của Hỏa Phượng cung lần lượt bay ra. Những thân ảnh dày đặc đỏ thẫm phóng thẳng lên bầu trời, chỉ trong thời gian ngắn đã tập hợp thành một đội quân hùng hậu bao gồm hàng vạn người bay thẳng về phía Thiên Khuyết Châu.  

“Thiên Khuyết Châu đã bị các dị tộc xâm lấn thì hẳn là Đông Huyền Châu cũng không thể tránh khỏi.”  

Sau khi nghĩ xong, Lâm Lăng thi triển Thuấn Gian Di Động và xuất hiện phía trên đại điện. Chợt thân hình hắn lướt qua tạp thành tiếng nổ vang giữa trời và hóa thành một đạo quang ảnh bay về phía chân trời xa xa.  

Phương hướng này chính là Đông Huyền Châu.  

Dưới sự hỗ trợ của 300 con Thâm Uyên Ám Ma, Lâm Lăng tạm thời không cần lo lắng về tộc Hỏa Phượng.  

Lúc này, hoàng hôn buông xuống. Ở các hướng tây bắc, đông nam và tây nam của Đông Huyền Châu đang có 3 thế lực chủng tộc tạo thành một quân đội liên minh tiếp cận biên cảnh. Ba chủng tộc này chính là tộc Người thú, Tử tộc và Ải Ma tộc. Một đội quân hùng hậu và khổng lồ như một bầy sói hung dữ đi vào Đông Huyền Châu.  

Dọc theo đường đi, đều là cảnh tượng sinh linh đồ thán!  

Lúc này, nhân loại giới võ tu của Đông Huyền Châu cùng với thế lực của các gia tộc vương triều đều xuất trận để cùng nhau chống lại cuộc xâm chiếm của các dị tộc.  

Tuy nhiên cuộc xâm lấn lần này của đội quân dị tộc đều không phải ở cùng một khu vực mà là đã có sẵn kế hoạch nhằm mục đích bao vây toàn bộ Đông Huyền Châu, đồng thời phân tán lực lượng hỗ trợ của Cửu Huyền Tông.  

Nhất thời, chiến tranh đã nổ ra ở tất cả các khu vực của Đông Huyền Châu.  

Với sự chống cự như vậy, một khi phòng tuyến bị phá vỡ thì lãnh địa của Nhân tộc chắc chắn sẽ rơi vào tay giặc. Bởi vì do địa hình cho nên lãnh địa Hỗn Loạn nằm ở khu vực biên giới phía bắc cũng chịu sự tấn công của tộc Người thú.  

Trận chiến phòng thủ này chắc chắn sẽ đóng vai trò chủ đạo.  

Cũng may mà đội quân át chủ bài trong lãnh địa không giống như đội quân chính quy bình thường mà là quân đội Cuồng tộc!  

Dưới sự lãnh đạo của 12 Huyết Vệ, khả năng thủ thành vô cùng kiên cố khiến cho Lang Nhân, Hổ Nhân và tộc Dực Nhân muốn công thành đều kêu gào thảm thiết vì bị hàng trăm khẩu đại bác bắn phá.  

Mà kế hoạch tấn công của tộc Người thú cũng được phân chia theo cấp bậc. Tất cả các vương triều ra trận của thế tục giới đều chiến sĩ người thú dưới cấp vương. Còn những người thú hùng mạnh trên cấp vương cũng có mục đích khác đó là đi tấn công các võ phủ của võ tu nhân loại.  

Chỉ trong một đêm, Đông Huyền Châu đã chìm trong khói lửa chiến tranh. Vô số sinh mệnh đã bị chôn trong cuộc chiến tranh tàn khốc này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play