*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vù!
Đột nhiên, một mô-đun hệ thống định vị xuất hiện trong đầu Lâm Lăng.
Có hai đốm sáng nhỏ trên đó, một màu đỏ và một màu trắng.
Chấm đỏ tương ứng với vị trí hiện tại của hắn và chấm nhỏ màu trắng là khu vực đặt máy bay chiến đấu biến hình.
Lúc này hắn thấy chấm đỏ đang dùng một tốc độ cực nhanh để di chuyển tới hướng Tây Bắc.
Dựa theo bản đồ của đại lục Thương Khung thì nơi đó chính xác là vị trí địa lí của Ma Hoàng cung.
Nhìn tốc độ di chuyển nhanh chóng như vậy hẳn là chưa đạt tới đích.
“Hệ thống, kết nối với máy bay chiến đấu biến hình ‘Kinh Cương’.”
Một tiếng niệm thầm vang lên, hệ thống rất nhanh sau đó tìm kiếm đến hệ thống điện tử thông minh của Kim Cương.
“Chủ nhân, mệnh lệnh của ngài là gì?”
Ngay sau đó, giọng nói của Kim Cương vang lên.
“Bay ra khỏi nhẫn trữ vật.”
Lâm Lăng lập tức ra lệnh. Cùng lúc đó, Trần Tấn người đang bay trên bầu trời cao, đột nhiên cảm thấy một chiếc nhẫn trữ vật trên tay phải của mình rung động nhẹ.
Hử?
Trần Tấn nhướng mày, thân hình chợt dừng lại ở giữa không trung.
Còn chưa có thời gian để suy nghĩ về những gì đang xảy ra, một đạo quang ảnh đột ngột bay ra khỏi nhẫn trữ vật, và ngay lập tức lơ lửng trước mặt Trần Tấn trong hình thức chiến đấu cơ học của Kim Cương.
"Lâm Lăng dẫn động?"
Thấy thế, Trần Tấn hơi kinh ngạc.
Bởi hắn biết rằng mấy linh khí bảo bối này của Lâm Lăng rất khác thường, hắn cũng không quá kinh ngạc về điều này.
Dù gì phạm vi truyền âm của truyền âm bị giới hạn bởi khoảng cách, cho nên trước khi rời đi, Lâm Lăng cố ý giao thứ này cho chính mình, chỉ là để sau này liên lạc với nhau dễ dàng hơn.
“Lâm Lăng, có chuyện gì vậy?”
Trần Tấn thử hỏi.
“Ừm, ta có chuyện quan trọng muốn nói với huynh.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT