“Đánh rắm!” Nghe thấy lời chửi bới đó, trên gương mặt lạnh nhạt của Lâm Lăng mơ hồ xuất hiện một tia tức giận, lập tức lớn tiếng mắng.  

“Năm đó, nếu không có Viêm Ma Vương bọn họ thì ngươi còn tưởng rằng hiện tại đại lục Thương Khung có thể sinh cơ bừng bừng như vậy?!”  

Lâm Lăng trợn mắt nhìn, không chút khách sáo mà mắng: “Chủng tộc Viêm Ma dùng sinh mệnh để đổi lấy yên ổn, hiện giờ lại bị các ngươi chửi bới như vậy, quả thực là một đám ngu xuẩn vong ân phụ nghĩa!”  

Nhưng nghe thấy lời mắng chửi tức giận này, Ma Hoàng vẫn không có chút phản ứng.  

Ông ta không tỏ ý kiến mà cười lạnh, nói: “Ngươi nói chúng ta vong ân phụ nghĩa, vậy có chứng cứ gì về âm mưu của Thông Thiên Tháp?”  

Tuy rằng Ma Hoàng luôn thề thốt phủ nhận, nhưng từ khi chưởng quản Ma Hoàng cung, biết được bí mật trước kia, thật ra trong lòng ông ta cũng ít nhiều có chút nghi ngờ.  

Dù sao năm đó trừ tộc Viêm Ma ra thì hai người âm thầm trợ giúp còn lại chính là Cuồng Thần và Tổ sư gia của Cửu Huyền Tông.  

Hai vị cường giả đứng đầu này cũng không phải dễ dàng bị mê hoặc như vậy.  

Nhưng bọn họ chịu ra tay tương trợ, có lẽ trong đó thật sự tồn tại nguyên do nào đó?  

“Chủng Tộc Thiên Tư Bảng là chứng minh tốt nhất.” Lâm Lăng nói thẳng không kiêng dè gì: “Đó là bẫy rập mà Thông Thiên Tháp luôn trăm phương ngàn kế dựng nên trên mảnh thiên địa này của chúng ta.”  

Hả?  

Ma Hoàng hơi rung động, không khỏi hỏi: “Nói rõ xem?”  

Lâm Lăng thản nhiên mà hỏi ngược lại: “Những thiên tài trước kia tham gia Chủng Tộc Thiên Tư Bảng của tộc Thiên Ma các ngươi, đã bị Thông Thiên Tháp tiếp dẫn đúng không?”  

“Đúng thì thế nào?” Ma Hoàng không để bụng mà nói.  

“Vậy sau khi bọn họ tiến vào Thông Thiên Tháp, có từng trở về không? Cho dù thật sự trở về, có phải tính tình của bọn họ cũng xuất hiện thay đổi rất lớn hay không?” Lâm Lăng lại hỏi lần nữa.  

Nghe thế, ánh mắt Ma Hoàng hơi trầm xuống, lập tức không biết trả lời như thế nào, nhìn vẻ mặt ông ta thì hình như đã đoán được cái gì.  

“Không ngại nói cho ngươi biết, đây là âm mưu của Thông Thiên Tháp.” Lâm Lăng thản nhiên nói: “Mục đích là để thiên kiêu các tộc giết hại lẫn nhau, tiêu hao sức mạnh tân sinh mỗi một thời đại của đại lục Thương Khung.”  

“Mà một trăm người ưu tú đứng đầu Chủng Tộc Thiên Tư Bảng bị dẫn đi, hơn phân nửa cũng không có kết cục gì tốt, cơ bản đều trở thành nô lệ.”  

Hả?!  

Nghe thấy lời này, Ma Hoàng nghiêm mặt lại, không khỏi hồi tưởng lại những thiên tài tộc Thiên Ma dự thi trước đó.  

Thật sự những người đó bị đón đi xong thì chưa từng xuất hiện lần nữa. Mà bản thân ông ta tuy rằng cũng tham gia Chủng Tộc Thiên Tư Bảng vào mấy chục năm trước, cũng đạt được thứ tự không tồi. Nhưng bởi vì là người được chọn làm Ma Hoàng đời sau, cho nên cũng không đi theo sứ giả Thông Thiên Tháp, vì thế mới tiếp tục ở lại Ma Hoàng cung.  

Đối với việc này, thời trẻ ông ta vẫn luôn canh cánh trong lòng, thậm chí cảm thấy hâm mộ những người dự thi cùng thời có thể tiến vào Thông Thiên Tháp để tu hành.  

Nhưng hiện tại nghĩ đến, nếu thật sự giống như lời Lâm Lăng nói, vậy tiếc nuối đó ngược lại đã giúp ông ta tránh thoát một kiếp! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play