Cuồng tộc vô thần, ta sẽ tự biến mình thành thần!  

Nhớ tới tiếng cười điên cuồng tràn ngập khí phách vừa rồi, con ngươi trong mắt Lâm Lăng hơi co rút lại.  

Chẳng lẽ trong cột đá này vẫn còn sót lại ý chí của Cuồng Thần?  

“Cẩn thận một chút, đồ đằng trên cột đá đó ngay cả ta cũng không dám nhìn quá lâu.”  

Đúng lúc này, một tiếng cười truyền tới.  

Ánh mắt Lâm Lăng hơi trầm xuống, hắn cảnh giác nhìn về phía sau.   

Hắn trông thấy người tới là một người đàn ông Cuồng tộc có mái tóc dài màu đỏ. Gương mặt cương nghị, khoảng 40 tuổi, trên người mặc một chiếc áo choàng màu xám.  

“Ta tên là Xích Vưu, nhận được sự tôn sùng của đa số tín đồ nên hiện tại ta phụ trách mọi công việc của Cuồng Thần điện.”  

Người đàn ông mặc áo xám bước tới gần nhìn Lâm Lăng rồi cười nói: “Trong số các thế lực được mời, ta cảm thấy rất bất ngờ khi các ngươi lại dám đích thân tới tham gia nghi thức hiến tế này.”  

Nghe vậy, Lâm Lăng nhướng mày: “Ta từng nghe nói, ngoại trừ bốn vị Cuồng vương thì ta đâu phải là thế lực duy nhất được mời.”  

Xích Vưu cười nhạt: “Ta không ngại nói cho ngươi biết, thật ra lần này có 5 thế lực được Cuồng Thần điện mời tới.”  

“Thành Thiên La các ngươi chính là một trong số đó và cũng là thế lực duy nhất dám đến tham gia.”  

Nghe vậy, trong lòng Lâm Lăng giật mình.  

Hắn cũng xem như hiểu ra Cuồng Thần điện đang sử dụng cách thức ‘quăng lưới’, chứ không đơn thuần lựa chọn thành Thiên La.  

Thật ra một chiêu này cũng khá ổn.  

Nghĩ vậy, Lâm Lăng cười lạnh trong lòng.  

Thật ra hắn cũng hơi lo lắng bởi vì trong số các thế lực được mời, chỉ có duy nhất thành Thiên La bọn họ tới mà không có đối thủ cạnh tranh nào khác nên chắc chắn là có giá trị hơn.  

“Theo như ta được biết, chỉ có 4 vị Cuồng vương mới có đủ tư cách tham gia nghi thức hiến tế.”  

Lâm Lăng thản nhiên nói: “Vậy mà lần này, Cuồng Thần điện lại có cách tiếp cận khác, chắc hẳn ngài có ý tưởng gì khác đúng không?”  

“Ta là người thẳng thắn nên mong ngài nói thẳng cho ta biết để cho ta đỡ phải suy nghĩ.”  

Đối với lời nói của Lâm Lăng, Xích Vưu cũng hơi kinh ngạc.  

Hắn ta vốn tưởng rằng ‘thành chủ Thiên La’ này chắc không biết gì cho nên mới dám tới đây. Tuy nhiên hiện tại sau khi giao tiếp, lại không giống như hắn ta tưởng tượng, ngược lại người này đã biết rõ mục đích nhưng vẫn dám đi tới Cuồng Thần điện. Chính vì sự dũng cảm này, ấn tượng đầu tiên của Xích Vưu đối với Lâm Lăng tốt hơn nhiều.  

“Một khi đã vậy thì ta sẽ đi thẳng vào vấn đề luôn.”  

Xích Vưu mỉm cười, nhìn chằm chằm Lâm Lăng rồi nói thẳng: “Lần này ta tìm ngươi đến, quả thật không chỉ đơn giản là mời tham gia nghi thức hiến tế.”  

“Với tư cách là điện chủ của Cuồng Thần điện, ta trịnh trọng hỏi ngươi rằng ngươi có nguyện ý trung thành với ta không?”  

Nói đến đây, sắc mặt bình tĩnh của hắn ta nhất thời trở nên nghiêm túc. Dường như trong đó còn cố ý lộ ra vẻ uy nghiêm. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play