“Hử?”  

Nghe vậy Lâm Lăng hơi kinh ngạc hiếu kì hỏi. “Lời này là sao?”  

Động tác ăn cơm của Trần Tấn cũng chợt ngừng lại, muốn yên tĩnh lắng nghe lời nói tiếp theo của Lạc Hằng.  

“Năm đó cuộc huyết chiến của bộ tộc Viêm Ma chúng ta với tháp Thông Thiên, thành viên có thế lực trong thần tộc cũng không còn là bao.”  

Vẻ mặt Lạc Hằng nghiêm túc trầm ngâm nói. “Hơn nữa con đường thông thiên đi thông thần vực cũng đã bị phong ấn lại, những thành viên thần tộc còn lại căn bản không trở về thần vực được và cũng chẳng nhận được viện trợ.”  

“Cho nên ta đoán rằng, tháp Thông Thiên vì muốn bành trướng thế lực một lần nữa nên lấy Chủng Tộc Thiên Tư Bảng làm nấc thang bắt đầu để tìm kiếm những thiên tài võ đạo trong các chủng tộc.”  

Nghe thấy nói thế, Lâm Lăng như suy nghĩ ra điều gì đó gật đầu một cái.  

Phân tích như vậy quả thực cũng có chút đạo lý.  

Có điều tổng thể mà nói lại cảm thấy đó chưa phải tất cả.  

Theo Lâm Lăng nghĩ, người dự thi trước đó có thể lên bảng hầu như ai cũng là thiên tài cấp yêu nghiệt cả.  

Loại thiên tài võ đạo này đều có sự ngông cuồng cực cao, nếu như cứ ai ở chủng tộc người đó phát triển thì sau này ắt sẽ trở thành vị vua quyền cao chức trọng.  

Sao lại phải cam nguyện phục tùng cho tháp Thông Thiên để trở thành đám mắt mũi tùy ý sai bảo chứ?! Trong đó ắt phải tồn tại ẩn tình gì đó!  

“Nô ấn.”  

Đúng lúc này, Trần Tấn suốt nãy giờ vẫn luôn im lặng đột nhiên lên tiếng. “Bất luận là ai, dù tính cách cao ngạo thế nào, lúc bị chịu nô ấn rồi thì đều ngoan ngoãn nghe lời như chó con.”  

Hiển nhiên cuộc nói chuyện của Lâm Lăng và Lạc Hằng ban nãy, hắn ta cũng không phải là đang làm lơ, mà cũng giống họ suy nghĩ nguyên do trong đó.  

“Nô ấn sao?!”  

Nghe thấy câu nói như thế, sắc mặt Viêm Hằng nhất thời thay đổi.  

Thủ đoạn như vậy là một công pháp vô cùng ác độc.  

Võ giả bị dí nô ấn vào người thì sẽ giống như cái xác không hồn, trở thành một con rối không có nhân cách tự chủ.  

“Lời ngươi nói quả thực cũng có khả năng.”  

Ánh mắt Lạc Hằng ngưng lại nhìn Trần Tấn liếc mắt một cái bình tĩnh nói. “Tất cả chỉ có thể vào được tháp Thông Thiên rồi mới biết được sự thật.”  

Lâm Lăng khẽ cau mày.  

Sự tình càng phát giác ra thì càng cảm thấy không đơn giản giống như trong tưởng tượng.  

Cái vinh quang của Chủng Tộc Thiên Tư Bảng này, sợ rằng kết quả sẽ là róc da lọc xương!  

Có điều hiện tại bọn họ đã đến một nơi như này rồi, đã không còn đường lui để nói nữa. Chỉ có thể kiên trì, liều ăn nhiều thôi! 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play