Tối hôm qua Nguyễn Miên đi ngủ muộn, hơn nữa vẫn còn đang trong kỳ nghỉ nên cô tự thưởng cho mình một giấc thẳng đến chiều.
Rèm cửa trong phòng ngủ chính được kéo kín, khả năng che nắng tốt, cho nên lúc cô tỉnh dậy nhìn thời gian hiển thị trên màn hình điện thoại còn tưởng rằng bây giờ là hai giờ sáng.
Ngây người khoảng mấy phút, Nguyễn Miên mới xốc chăn lên đứng dậy, kéo rèm cửa ra, bên ngoài là ánh mặt trời chói chang.
Cô đi tắm rửa qua qua, lúc ra ngoài phòng khách mới phát hiện Lâm Gia Hủy cũng ở nhà, thuận miệng hỏi: “Tối qua chị về lúc nào thế?”
“Sáng chị mới về.” Lâm Gia Hủy đang cầm một chén ô mai nhỏ, “Chị về mua bữa sáng cho cả em nữa, đến trưa cũng đặt cho em một phần mà em mãi không dậy. Nói đi, tối hôm qua em đã làm gì? Có phải đã…?”
Chị ấy cười đầy ẩn ý, Nguyễn Miên không làm gì cũng bị chị cười thành ra mất tự nhiên. Cô tỏ vẻ bình thường, uống hết một cốc nước, vừa đi vào bếp vừa nhấn mạnh: “Mười giờ hơn em đã về rồi nhé.”
Lâm Gia Hủy đặt thứ trên tay xuống, theo cô vào phòng bếp, “Thế hôm qua em mới Trần Ngật ra ngoài có chuyện gì không?”
“Chuyện gì là chuyện gì ạ, chỉ là bạn bè ăn một bữa cơm thôi mà.” Trên bàn bếp vẫn còn hoành thánh buổi sáng và cơm trưa Lâm Gia Hủy mua, Nguyễn Miên dùng giấy bạc bọc cơm hộp lại rồi bỏ vào lò vi sóng, lại cầm gói canh ăn liền lên chuẩn bị dùng để ăn cùng với cơm.
“Chỉ ăn cơm thôi á, không làm gì khác à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT