Mạc Hứa Chi xuyên thư, xuyên vào một cuốn tiểu thuyết thế thân cẩu huyết.
Trong sách nhân vật chính thụ Thẩm Nhạc thanh thuần thiện lương, là bạch nguyệt quang trong lòng đông đảo đại lão, đáng tiếc còn trẻ lại phải... hình như là ra nước ngoài dưỡng bệnh.
Chúng đại lão tích tụ sầu đau thành bệnh, thế là tìm một người dáng dấp cực kỳ tương tự Thẩm Nhạc về làm thế thân.
Mạc Hứa Chi chính là thế thân kia.
Hắn an phận làm thế thân, cần cù khẩn thiết bảo hộ đại lão, giả làm người yêu chắn dao, có thể nói là một thế thân mẫu mực.
Về sau bạch nguyệt quang trở về.
Đại lão một: Cậu có chỗ nào hơn Thẩm Nhạc?
Đại lão hai: Chỗ này có ba ngàn vạn, cầm lấy rồi rời đi cho tôi.
Bọn họ muốn Mạc Hứa Chi rời đi, Mạc Hứa Chi liền thật sự rời đi.
Lưu lại một căn phòng đầy quà cáp lễ vật bọn họ tặng hắn nhưng chưa từng được mở ra, còn có một tập hồ sơ bệnh án ung thư và thông báo tử vong.
Trong vòng một đêm, người đã bốc hơi khỏi nhân gian.
Hắc Tinh trứ danh Mạc Hứa Chi lui vòng, anti fan trắng đêm cuồng hoan.
Lại về sau, bộ phim Mạc Hứa Chi diễn chính thức công chiếu, kỹ năng diễn xuất tinh tế, thịnh thế mỹ nhân bùng nổ.
Dân mạng A: Tôi chỉ là người qua đường, xin hỏi đây là kỹ năng diễn xuất kém sao?
Anti fan: …
Anti fan: Mạc ca! Tôi sai rồi, xin hãy xuất hiện!
Chúng fan vạn vạn không ngờ tới, lần kế tiếp nhìn thấy Mạc Hứa Chi trên màn hình, là ở trên kênh khoa giáo.
Người đàn ông gầy gò mặc áo blous trắng bị đám người vây ở giữa, vẫn trong trẻo chói mắt như cũ.
“Vương viện sĩ cùng Mạc viện sĩ... Thành công nghiên cứu ra căn bệnh…”
Fan: ?
Đại lão: …
#Hắn chết rồi, nhưng lại không hoàn toàn chết#
#Tôi cho là hắn yêu tôi, kết quả hắn yêu cả ba người cùng một lúc#
#Hóa ra hắn chẳng yêu ai hết#