Cố Vọng Thư không nói gì, cánh tay run rẩy đặt tiểu cô nương vào trong ngực... Chưa bao giờ có ai nói những lời đó với hắn, kêu hắn đặt bản thân lên hàng đầu... Trên đời này, Diệp gia là thân nhân huyết mạch duy nhất của hắn, đối xử với hắn rất tốt nhưng lại thường dạy hắn trung quân yêu nước, lấy gia tộc làm trọng.
Về phần những quan viên có quan hệ tốt với hắn, càng không cần phải nói đến, mỗi người ôm những tâm tư gì, hắn đại khái đều có thể đoán được, không gì khác hơn —— vinh hoa phú quý.
"...... Hà nhi, vì sao lại cảm thấy Tứ thúc là một người rất tốt?"
Tân Hà sửng sốt, nàng giãy dụa chui khỏi ngực người thanh niên: "Không vì sao cả, mặc kệ người bên ngoài nghĩ thế nào, ta chính là cảm thấy Tứ thúc rất tốt."
Cố Vọng Thư tự cười giễu: "Hy vọng sau này nàng..." Nói một nửa, hắn nói không nổi nữa.
Hiện tại nàng một lòng ỷ lại, tin tưởng hắn, nếu sau này phát hiện hắn vì quyền thế mà giẫm lên máu người khác để đi lên, sợ là trốn tránh còn không kịp.
"Sau này cái gì?" Tân Hà xoay người xuống giường, nằm sấp trên mép giường ngửa mặt hỏi hắn. Tứ thúc bị thương trên người, không dám để cho hắn tùy ý ôm, nếu không cẩn thận đụng phải vết thương thì hỏng bét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play