Nhìn thấy Dạ Cô Tinh từng bước vào lớp , các bạn học lần nữa ngạc nhiên lên .
Chỉ thấy cô một tay cầm lấy một cuốn sách , tay kia nhét vào túi quần , bình tĩnh bước đi , sắc mặt lạnh lùng mang một khí chất trưởng thành từ bên trong tỏa ra ngoài , thần thái đẳng cấp không thuộc về nhóm tuổi này nên có .
Lớp học đang yên tĩnh giờ đây chấn động lên .
“ À nè, cậu có biết cô gái này là ai không vậy ? Quá con mẹ nó thẳng ! ”
“ Tôi còn đang muốn hỏi cậu đây ! Chẳng phải cậu hay khoác lác “ Biết hết các cô gái xinh đẹp trong thiên hạ ” sao ? ”
“ Khỏi cần cậu nói , trong cuốn “ Bách hoa bảo điển” của mình còn chưa có mẫu này ! ”
“ Mẫu mới ? ”
“ …… Rất có khả năng . ”
“ Này , cô gái này có phải đi nhầm lớp rồi không ? Tôi không nhớ là lớp mình còn có người xinh đẹp như vậy a ? ”
“ Có thể là các em gái ở khoa diễn xuất . ”
“ Mình cho rằng cũng có khả năng là khoa nghệ thuật , cậu xem khí chất này …… ”
“ Khí chất gì ? ”
“ Khí chất của nhà nghệ thuật ấy ! Ngốc ạ ! ”
Nghe được những lời bàn tán của các bạn , Lăng Tuyết cắn chặt răng , trong mắt đầy sự tức giận và đố kỵ , Dạ Cô Tinh cô hay ! Hay lắm !
Trong lòng Lăng Tuyết đang gào thét : Hết thảy những lời ngưỡng mộ và lời khen đáng lẽ phải là của tôi mới đúng ! Cô ngu ngốc như vậy , đần như vậy , dựa vào cái gì mà cùng với tôi thi vào cùng một trường , còn cùng với tôi học một chuyên ngành ? ! Cô từ nhỏ đều không bằng tôi , tôi biết lấy lòng viện trưởng , biết nói những lời nịnh nọt , biết khiến cho tất cả đứa trẻ trong cô nhi viện đều nghe lời tôi . Còn cô thì làm được sao ? !
Dạ Cô Tinh cô mãi mãi đều không bằng tôi được !
Loading...
“ Ấy , Cậu nói xem cô ấy đi về phía trước làm gì vậy ? Không phải là muốn ngồi ở ba hàng đầu chứ ? ”
Đối mặt với những lời xoi mói của bạn học , Dạ Cô Tinh khá là bình bĩnh , chín năm sinh kế bằng nghề làm diễn viên cấp ba , cô đã sớm lì lợm , cứng đầu cứng cổ , năm đó khi bị các bà bác vây quanh mắng chửi cô là hồ ly tinh , cô đều không sợ hãi , hơn nữa trong mắt của những sinh viên này phần lớn là ngạc nhiên và ngưỡng mộ , chứ không có lực sát thương nào cả .
Thong thả từng bước đi đến hàng thứ ba , cô dừng lại chọn một nơi có ánh sáng thật tốt tao nhã ngồi xuống .
Sau lưng lần nữa nổi lên tiếng thổn thức .
“ Xem ra người đẹp này không phải là sinh viên của khoa này rồi . Tôi nghe thấy tiếng tim vỡ , loảng xoảng …… ”
“ Chỉ hi vọng “ Duyệt Tuyệt Sư Thúc” có thể thương hoa tiếc ngọc , tuyệt đối đừng ác độc phá hủy đi một bông hoa . ”
“ Người đẹp hôm nay sẽ phải phó thác ở nơi này rồi , a di đà phật …… ”
“ Ây , đáng tiếc a …… ”
Lăng Tuyết vốn dĩ tức giận không ngừng như muốn bùng nổ , sau khi thấy Dạ Cô Tinh ngồi ở hàng thứ ba , cuối cùng cũng bình tĩnh đến kỳ lạ , trong lòng không ngừng cười lạnh .
Diêm Đông Bình là giảng viên có tiếng chuyên ngành Vật Lý Hạt Nhân của trường Đại học B , là người nghiêm khắc rập khuôn , kiến thức chuyên ngành càng mạnh thì tính tình lại càng cứng nhắc , cho nên được mọi người đặt cho danh hiệu “ Diệt tuyệt sư thúc ” .
Luôn tuân theo nguyên tắc “ Ba không quản ” - - Không quản những đứa cúp học , không quản lên lớp mà mất tập trung , không quản những sinh viên ngồi sau ba hàng ghế đầu .
Trường Đại học B là trường danh tiếng trọng điểm được xếp hạng vào Top 3 của Hoa Hạ , là nơi tập hợp sinh viên hàng đầu đến từ các tỉnh và thành phố lớn , trong đó không thể thiếu các học bá、 học thần . Khi mới bắt đầu đều vì ngưỡng mộ danh tiếng vị giảng viên này mà đến , nhao nhao ngồi đầy ba hàng đầu , mặt già Diêm Đông Bình tươi như hoa , hết sức vui mừng .
Vào giờ lên lớp , nước bọt nước miếng chỉ phun vào ba hàng đầu , các câu hỏi đưa ra chỉ mời ba hàng trước trả lời , bất kể bạn có nguyện ý hay không , chỉ cần bạn vẫn ngồi ở ba hàng trên ; cuối tuần còn bị trưng dụng thời gian , trực tiếp ném bạn vào phòng thí nghiệm hai ngày hai đêm , phải cho ra số liệu thì mới có thể đi ra .
Vì vậy , nửa học kỳ sau , học bá、 học thần đều rút lui , ba hàng đầu đã trở thành khu cấm tâm chiếu bất tuyên của toàn bộ sinh viên khoa Vật lý hạt nhân .
“ Khụ khụ khụ ! ” Diêm Đông Bình ôm lấy giáo án bước vào lớp học , mắt nhìn đến đây bỗng lặng ngắt như tờ .
Ánh mắt khẽ dừng lại , “ Ơ ? ”
Hôm nay mặt trời mọc ở đằng Tây à ? Hàng ba ấy thế có người ngồi ? ! Nhìn dáng vẻ hình như là sinh viên khoa Nghệ Thuật , không tệ không tệ , bây giờ tính giác ngộ của sinh viên Nghệ thuật cũng khá cao thật .
“ Cái đó …… bạn học dự thính cũng đến ký tên điểm danh đi . ” Nói xong từ trong giáo án rút ra một tờ giấy A4 .
Tiết học của Diêm Đông Bình , lần nào cũng là ký tên điểm danh , thiếu một tiết liền không nói lời nào trực tiếp bị treo môn , vì thế mà tiếng oán than nơi nơi , “ Diệt Tuyệt Sư Thúc” cũng vẫn như cũ .
Lời nói vừa rơi xuống , tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Dạ Cô Tinh .
“ Thưa thầy , em đã ký qua rồi . ” Giọng nói trong trẻo vang lên , không ít người cảm thán trong lòng , người đẹp ngay cả giọng nói cũng độc nhất vô nhị a !
“ Ồ , vậy thì được , chúng ta …… ” . Động tác thu giấy lại của Diêm Đông Bình chợt ngừng lại , “ Không đúng , danh sách này vẫn nằm ở trong tay tôi , em làm sao …… ”
Lời còn chưa nói xong liền bị Dạ Cô Tinh ngắt ngang “ Đúng rồi , thầy Diêm , em không phải sinh viên dự thính.”
“ Hả - - ” Lớp học đang yên tĩnh lần nữa bùng nổ .
“ Không phải dự thính ? Lẽ nào là sinh viên của khoa này ? ”
“ Không đúng a , chuyên ngành Vật lý Hạt nhân của chúng ta tổng cộng có năm bạn nữ , nhưng trước đây cũng không thấy cô gái nào đẹp như vậy a ? ”
“ Đợi đã để tôi đếm xem …… tại sao chỉ có bốn ? Lẽ nào đó là sinh viên của khoa chúng ta ? ”
“ Không phải …… chứ ? ”
Không quái lạ khi những người này đều không biết đến Dạ Cô Tinh , ngày thường cô quả thực quá kín tiếng , đứng bên cạnh Lăng Tuyết đều rũ vai cúi đầu , tương phản với một Lăng Tuyết nổi bật như thế , căn bản sẽ làm gì có ai chú ý đến một nhân vật phụ đứng bên cạnh cô công chúa kia chứ .
Chỉ e đây cũng là nguyên nhân vì sao Lăng Tuyết luôn cứ thích kéo lấy cô ngồi sau cùng .
Mà bản thân Dạ Cô Tinh dường như đối với dáng vẻ bên ngoài của chính mình cũng chẳng có cảm giác gì lớn , dù gì mỗi con người đều có một gương mặt , trong lòng cô không có khái niệm xấu hay đẹp có khuôn mặt là được rồi ?
Chính vì thái độ “ Tôi có , nhưng tôi không quan tâm đến ” hoàn toàn kích thích đến người luôn tự đánh giá cao chính bản thân mình --Lăng Tuyết , vì vậy mới bị cô ta chỉnh đến chết .
Bản thân nói trắng ra thì là một cô gái “ dốt đặc cán mai ” , thuộc loại bị người ta bán đi rồi còn giúp người ta đếm tiền !
Thế nhưng nếu nói cô ngốc , thật có chút oan uổng , một người có thể dễ dàng vượt qua cuộc thi tuyển vào khoa Vật lý Hạt nhân của trường Đại học B , là người gần như đạt được điểm tối đa môn học tối nghĩa khó hiểu kia sẽ là tên ngốc sao ?
Đoán chừng sẽ không ai tin .
“ Yên lặng ! ”
“ Diệt Tuyệt Sư Thúc ” đã lên tiếng , ai còn có thể nhiều lời ?
Diêm Đông Bình mặt không đổi sắc , ánh mắt lướt qua , không sai , tổng cộng có năm nữ sinh một người cũng không thiếu , “ Bây giờ , chúng ta bắt đầu vào học . Tiết học trước nói đến năm 1896 Becquerel đã phát hiện tính phóng xạ trong tự nhiên , con người lần đầu tiên quan sát đánh giá đến quá trình biến hóa hạt nhân …… ”
Dạ Cô Tinh lắng nghe rất chăm chú , hoàn toàn phớt lờ ánh mắt hiếu kỳ thăm dò các loại , đôi khi thỉnh thoảng gật đầu tán đồng .
Không thể không nói , “ Duyệt Tuyệt Sư Thúc ” này quả thực có chút bản lĩnh , cách nghĩ rõ ràng , tự thuật chuẩn xác , quan điểm mới mẻ , không rập khuôn như nội dung trong sách vở , mà là sự dung hòa giữa những nghiên cứu của chính ông đồng thời dùng một loạt bằng chứng số liệu thực nghiệm để chứng thực .
Có thể thấy được , đây không chỉ là một học giả nghiêm túc và cẩn thận , mà còn là một bậc thầy khá ưu tú .
Tiếc rằng , những gì ông ta nói quá là sâu xa , cơ hồ không một ai hoàn toàn có thể hiểu rõ , chỉ là hiểu sơ sơ , ngoài những người lắc đầu lắc cổ thì là ngủ một mạch .
“ Lúc nãy chúng ta đã nói đến nghiên cứu phóng xạ phân rã , bây giờ , thầy muốn đặt một câu hỏi …… ”
Từng cái đầu gục xuống không hẹn mà đồng loạt ngẩng lên , trong mắt tỉnh táo hẳn làm gì còn dáng vẻ buồn ngủ chứ ?
“ Em , bạn nữ hàng thứ ba . ”
Dạ Cô Tinh trả lời đồng thời đứng dậy , mọi người thở phào nhẹ nhõm , dù thế nào không kêu đến mình là tốt , nhưng trái tim đang thả lỏng một giây sau lại lần nữa hồi hộp lên - - không biết người đẹp có thể hold được sự hạnh họe của “ Diệt Tuyệt Sư Thúc ” không , nhưng bọn họ đều là những người biết thương tiếc đóa hoa xinh đẹp a !
“ Em nói xem mục đích của việc nghiên cứu phóng xạ phân rã là gì , hoặc là nói nó rốt cuộc chứng minh điều gì ? ”
Dạ Cô Tinh thoáng ngẫm nghĩ , sau khi tổ chức tốt ngôn ngữ , mới chậm rãi mở miệng trả lời : “ Suy cho cùng , phóng xạ phân rã chứng minh được một nguyên tố có thể thông qua α phân rã hoặc β phân rã mà biến thành một nguyên tố mới , phủ định với quan điểm nguyên tố không thể biến đổi ; đồng thời , xác lập tính thống kê của chu kỳ phân rã . ”
Hai mắt Diêm Đông Bình sáng lên , gương mặt nghiêm khắc nhìn các học sinh hỏi : “ Các em cảm thấy bạn ấy trả lời đúng hay không ? ”
Các nam sinh ra sức gật đầu , trong ánh mắt lộ ra trái tim thiếu nữ , trời sinh đây là điều bất khả kháng khi đối diện với người đẹp , hơn nữa còn là một người đẹp có đầu óc và mỹ mạo .
Ánh mắt Diêm Đông Bình lướt qua các nữ sinh , Giang Vũ Vi và Kha Hiểu Yến gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý kiến , tuy rằng không yêu thích Dạ Cô Tinh , nhưng lại không thể không thừa nhận kết luận chính xác mà ngắn gọn của cô , ngay cả bọn họ không nhất định sẽ cho ra đáp án tinh tế đến như vậy .
Chỉ có Lăng Tuyết còn đang lắc đầu , đối với đáp án của Dạ Cô Tinh cô ta căn bản không chú ý nghe kỹ , động tác phủ định này là do tiềm thức mà nên .
“ Được , vậy bạn học này mời em nói xem , em không tán đồng ở chỗ nào ? ”
Hàng loạt ánh mắt đều rơi xuống nhìn Lăng Tuyết , cô ta kéo căng da đầu miễn cưỡng đứng lên , nhưng do quá căng thẳng mà nắm chặt vạt áo , ấp úng trả lời : “ Em cảm thấy …… em …… em , không biết …… ”
Sắc mặt Diêm Đông Bình sầm lại , “ Là một sinh viên của khoa Vật lý Hạt nhân , em trước tiên phải học không phải là tri thức , mà là thái độ , thái độ nghiêm túc ! Em có thể giữ im lặng , nhưng không thể kết luận bừa bãi như vậy . Nếu em đã không rõ , vậy tại sao lại vội vàng phủ định quan điểm của người khác chứ ? ”
“ Em …… ”
“ Được rồi , em có thể đi ra ngoài . Giờ lên lớp của tôi không cần học sinh có lối suy nghĩ cẩu thả . ”
Lăng Tuyết chỉ cảm thấy khắp người máu nóng sục sôi xông lên hai bên má , giống như không thể chịu thêm nổi ánh mắt của mọi người , thế là cô ta khóc chạy ra khỏi lớp học .
Từ đầu đến cuối , Dạ Cô Tinh đều tỏ ra khá bình tĩnh , ngay cả khi điểm đến Lăng Tuyết cô cũng không quay đầu nhìn qua .
Giang Vũ Vi khẽ cau mày , vẻ nghi hoặc đập vào mắt ; Kha Hiểu Yến nhìn vào bóng người thẳng tắp phía trước , chậm rãi câu lên khóe môi , nhìn về hướng Lăng Tuyết biến mất cười lên khinh miệt .
Không khí trong lớp học bỗng trở nên nặng nề , mà Diêm Đông Bình dường như không chút để ý đến , tiếp tục hướng Dạ Cô Tinh đặt ra câu hỏi : “ Vậy mời em giải thích một chút cái gì gọi là “ Tính thống kê ”.”
“ Tính thống kê là một tính chất cơ bản của vật chất chuyển động trong thế giới vi mô . Đáng nhắc đến là , về nguyên tắc nó khác với chuyển động vật chất của thế giới vĩ mô được nghiên cứu bởi Cơ học cổ điển và Điện từ học …… ”
P/S : Tâm chiếu bất tuyên : nghĩa là trong lòng đều hiểu rõ một việc gì đó thế nhưng không tuyên bố ra