Lăng Ngọc vội vàng chạy tới, đúng lúc bắt gặp thị vệ đang kẹp bé Đá vào nách chuẩn bị nén ra khỏi phủ, thị vệ này nhận ra nàng, hắn ho khan một tiếng, ‘ném trả’ bé Đá mặt đầy vô tội cho nàng.
“Tẩu tử, ‘thằng oắt xúc phạm bề trên’ này giao cho tẩu, phiền tẩu lúc rời đi giúp đệ ném nó ra khỏi phủ.”
Lăng Ngọc đực mặt ra, nhất thời không biết nên làm thế nào, thái tử phi theo tới nghe vậy cũng phải bật cười.
“Ngươi yên tâm trở về phục mệnh với điện hạ đi, lúc Trình phu nhân về ta nhất định sẽ nhắc nàng ném ‘thằng oắt xúc phạm bề trên’ này ra khỏi phủ.”
Thị vệ này không ngờ lời mình nói bị thái tử phi nghe thấy, mặt hơi xấu hổ, hắn vội vàng làm lễ vấn an rồi gấp rút rời đi.
Lăng Ngọc bấy giờ mới hoàn hồn, nàng ngượng ngùng nắm lấy bàn tay nhi tử, sợ nó không biết trời cao đất dày mà đuổi theo Triệu Uân, thái tử phi thấy thằng bé thú vị, không nhịn được mà chọc nhẹ vào khuôn mặt tròn xoe của nó, cười hỏi: “Nhóc con, sao gan cháu lớn quá vậy?”
Đó là ai chứ? Là thái tự điện hạ mà chúng quần thần vừa nghe danh đã khiếp sợ, sự tồn tại của hắn đại thể chính là Diêm vương sống, trong phủ không ai là không ai sợ hắn, ngay cả một thái tử phi như nàng khi đứng trước mặt hắn cũng không dám nói bừa, chỉ sợ bất cẩn chọc giận hắn rồi chuốc lấy một đống rắc rối không cần thiết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT