Đúng, xét cho cùng vẫn là vì chàng không đủ lớn mạnh, không thể cho thê tử dũng khí từ chối quyền quý.
“Tạ điện hạ nhắc nhở, thuộc hạ đã hiểu.” Chàng quỳ xuống, cung kính làm lễ với Triệu Uân.
Triệu Uân xoa nhẹ chiếc nhẫn trên tay, nhìn chàng chăm chú hồi lâu, bấy giờ mới cất tiếng nói: “Gần đây nhiều toán dân phỉ ở quận Tây Nam đang câu kết với thế lực ở bên cương, trước đó Trấn Ninh hầu từng dẫn quân đi dẹp loạn, nhưng sau lại bị hoãn lại. Tuy giờ phụ hoàng không màng chính sự, nhưng nếu Trấn Ninh hầu nhắc lại chuyện này, chưa chắc người đã không cho phép, Cô mong rằng đến lúc đó ngươi cũng có thể đi theo.”
(*) Dân phỉ: Là người dân địa phương làm thổ phỉ. khác với thổ phỉ ở chỗ, thổ phỉ có thể là toán cướp từ vùng khác tới.
“Nếu như lần này ngươi có thể lập được công lớn, Cô tự có cách nâng chức quan của ngươi lên, đến lúc đó ngươi cũng có tư cách tự mình dẫn binh đi dẹp loạn bốn phương, nếu ngươi tích lũy đủ thành tựu nhỏ, ắt sẽ đạt được công trạng lớn.”
“Hiện giờ thiên hạ đang rối ren, song đó cũng là cơ hội tốt để ngươi thể hiện khả năng quyền cước của mình, ngươi cần hiểu rằng thời gian không chờ một ai, còn cơ hội là thứ vừa buông lỏng đã rơi mất.”
“Thuộc hạ xin khắc ghi lời dạy bảo của điện hạ trong lòng!” Mặt Trình Thiệu Đường đầy vẻ kiên nghị, trầm giọng đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play