Trong thời gian đó, chàng chỉ sợ lúc nương tử sinh mà mình không có ở nhà nên đã xin nghỉ một thời gian, chàng chỉ ở nhà canh không dám đi đâu cả, cứ canh như thế hơn một tháng trời.
Chàng vẫn nhớ như in tiếng kêu đau đớn của Lăng Ngọc lúc đó, cũng không khác Minh Cúc bây giờ là bao. Đương nhiên, tình cảnh của chàng khác Đường Tấn Nguyên ở chỗ, bên cạnh chàng có mẫu thân.
May mắn thay, bé Đá là một đứa con hiếu thuận, ngoan ngoãn chào đời mà không gây nhiều rắc rối cho mẹ của nó.
Sự xuất hiện của sinh mệnh mới khiến chàng cảm thấy hết thảy đều tràn đầy hi vọng. Lúc ôm đứa bé đỏ hỏn dúm dó vào lòng, nhìn nương tử kiệt sức đã ngủ thiếp đi, chàng thầm thề rằng nhất định sẽ để hai mẹ con họ sống thật hạnh phúc.
Đúng như thái tử nói, hiện giờ tương lai của chàng đều do chính chàng nắm giữ, có lẽ con đường phía trước sẽ có rất nhiều trông gai, thậm chí đẫm máu hơn những gì chàng đã trải qua bây giờ, nhưng chàng tin rằng, chỉ cần chàng không dễ dàng từ bỏ thì sẽ có một ngày chàng giành được một vùng trời thuộc về mình.
“Đại ca, huynh nói xem, mẹ con họ sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Đều tại đệ cả, đệ cãi nhau với nàng làm gì không biết, ngộ nhỡ hai mẹ con họ có gì bất trắc, kiếp này đệ sẽ không thể tha thứ cho mình.” Đường Tấn Nguyên không biết đã đứng cạnh chàng tự lúc nào, khuôn mặt tràn đầy đau khổ.
Trình Thiệu Đường vỗ vai hắn, nói lời an ủi: “Có tẩu tử của đệ ở đây, còn có cả bà đỡ nữa, mẹ con muội ấy sẽ không sao đâu, đệ chỉ cần tĩnh tâm đợi, chẳng mấy chốc là nhi tử của đệ ra đời rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT