Nhưng cho dù có tàn nhẫn, có đẫm máu đến đâu thì hắn cũng chưa từng thấy một người phụ nữ nào có lòng dạ độc ác như vậy, Tạ Thị quả thực là người đầu tiên!
Tạ trắc phi mặt cắt không còn giọt máu, đồng tử co lại, cơ thể không ngừng run lên vì sỡ hãi cực độ, nhưng nàng ta vẫn ngoan cố không chịu thừa nhận.
“Điện, điện hạ nói vậy là có ý gì? Thiếp, thiếp thân không hiểu…”
“Chết đến nơi rồi mà vẫn còn già mồm? Rõ là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!” Triệu Uân khoát tay, ngay sau đó có hai hộ vệ kéo một người đầy máu tiến vào, vứt thẳng người đó ở trước mặt Tạ trắc phi.
Tạ trắc phi sợ đến nỗi kêu lên thất thanh, khi nàng ta nhận ra khuôn mặt đầy máu me trước mắt chính là Tú nhi thì mới biết rằng đại nạn đã giáng xuống đầu, lập tức quỳ bò tới trước mặt Triệu Uân, dập đầu thật mạnh, miệng không ngừng xin tha: “Điện hạ khai ân, điện hạ khai ân….”
Trình Thiệu Đường giơ tay, hai thị vệ lại lôi Tú nhi đã hôn mê từ lâu ra ngoài, lúc nghe thấy lời này của Tạ trắc phi trong mắt chàng ngập đầy sát khí.
Khai ân? Sao không thấy ngày đó nàng ta khai ân cho bé Đá? Bé Đá chỉ là một đứa trẻ ngây thơ chưa hiểu sự đời, nó có thể gây trở ngại gì cho nàng ta chứ?! Vì sao phải gánh chịu một tại họa như vậy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play