Trình Thiệu Đường chán nản xoa trán, biết rằng cuộc nói chuyện giữa những người đàn ông của mình và con trai tối nay đã thất bại.
“Thôi, con vẫn còn nhỏ, chẳng lẽ chàng yên tâm để nó ngủ một mình?” Thấy vẻ buồn rầu của chàng, nhân lúc bé Đá không chú ý, nàng dịu giọng hỏi.
“Chẳng qua chỉ cách một bức tường, có chuyện gì mà ta không biết chứ. Hơn nữa ta còn mới làm cho nó cái giường quây bốn góc, chắc chắn sẽ không để nó rơi xuống đâu.” Trình Thiệu Đường sớm đã làm tốt công tác chuẩn bị, chỉ cần thằng nhóc kia đồng ý là được.
“Hóa ra chàng đã mưu tính từ lâu, chỉ tiếc hết thảy đều chỉ là suy nghĩ của chàng.” Lăng Ngọc cười khẽ.
Trình Thiệu Đường bị nàng cười thì càng thấy rầu hơn.
“Cha mẹ nói gì vậy, nói gì vậy?” Bé Đá nhào tới, chui vào lòng mẹ làm nũng, được một lúc thì lăn vào giữa cha mẹ, mỗi tay ôm một người, cười đến độ hai mắt cong như hai vầng trăng non.
“Cười con đấy, thằng quỷ ạ!” Lăng Ngọc cười véo cá má núng nính của thằng bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play