Kiếp trước, tướng công của nàng cũng là một thành viên trong đoàn xa giá của Tề vương, nhưng ở kiếp này, chàng lại trở thành thống lĩnh của phủ thái tử, kiếp này không có dính líu gì tới Tề vương cả.
Nàng nhẹ nhàng thở phào, đúng lúc Lăng Đại Xuân đi tới, cười hỏi: “Thở dài gì thế? Tuy trong kinh đâu đâu cũng là tấc đất tấc vàng, nhưng chúng ta cũng không nghèo đến nỗi không thuê được một mặt tiền. Ta còn đang nghĩ đến việc đón cha nương vào kinh khi khi việc làm ăn ở đây đã ổn định, Lưu Phương đường của huyện Thanh Hà cứ giao cho Trụ tử tẩu!”
“Vậy cũng tốt, sợ cha không đồng ý thôi, huynh cũng biết cái tính cực ỳ cố chấp của ông ấy mà, nếu đã không muốn thì huynh cũng chẳng làm gì được đâu. Theo muội thấy…. Ôi chao!” Lăng Ngọc đang nói, một người đàn ông hớt hải va vào cánh tay của nàng.
“Xin lỗi, xin lỗi…..” Nam tử kia cũng không ngờ lại đâm vào người ta, vội vàng khom người nói lời xin lỗi.
Người ta đã xin lỗi nên Lăng Ngọc cũng không truy xét: “Không sao….đâu.”
Sắc mặt nàng đại biến, đồng tử co rút kịch liệt vì nhớ lại một số kí ức khủng khiếp, nàng nhìn chòng chọc vào bóng người nam tử đang rải bước rời đi, cơ thể nàng không ngừng run rẩy.
“Tiểu Ngọc? Tiểu Ngọc?” Lăng Đại Xuân nhận ra sự khác thường của nàng, tưởng nàng bị đâm vào chỗ nào nên bị thương, không khỏi lo lắng hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play