Đám quan sai chạy càng ngày càng gần, khi cách bọn họ chừng 10 bước thì dừng lại, đứng vây quanh bọn họ, chẳng bao lâu sau, một nam tử trung niên mặc áo gấm sải bước đi thẳng tới trước mặt Triệu Uân, quỳ một gối xuống rồi nói: “Thần cứu giá chậm trễ, xin thái tử điện hạ giáng tội!”
“Đứng lên đi!” Giọng của Triệu Uân nhàn nhạt khiến người ta không nghe ra tâm trạng của hắn.
Bề tôi thân tín của thái tử đuổi tới rồi? Lăng Ngọc suy đoán.
Có trợ thủ càng tốt, hành trình tiếp theo sẽ an nhàn hơn, quan sai nhiều như vậy thì dù sát thủ có tới cũng không đến lượt nam nhân của nàng ra mặt.
“Đây là Dịch tướng quân của phủ Trấn quốc tướng quân, có hắn ở đây, chặng đường còn lại của chúng ta có thể kê cao gối mà ngủ rồi.” Sau khi sắp xếp mọi việc xong xuôi, Chử Lương dành chút thời gian tới tìm đám người Trình Thiệu Đường và tiểu Mục.
“Như vậy tốt quá!”  Dù là Trình Thiệu Đường hay tiểu Mục khi nghe thấy lời này của hắn đều thở phào nhẹ nhõm.
“Đây là thuốc trị thương mà Dịch tướng quân mang tới, đều là đồ tốt trong cung cả, các ngươi bôi lên thì miệng vết thương sẽ mau lành hơn.” Chử Lương đưa chỗ thuốc trị thương trong tay cho Trình Thiệu Đường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play