Trong rừng tràn ngập tiếng chim hót và côn trùng kêu, chim chóc trên cành tung cánh bay tán loạn vì tiếng kêu lo lắng của bọn họ.
“Bé Đá con ơi, con ở đâu? Con đừng làm mẹ sợ!” Không biết tự lúc nào, tiếng gọi của Lăng Ngọc đã mang theo cả tiếng khóc.
Nếu nhi tử gặp chuyện gì bất trắc, đời này nàng sẽ không thể tha thứ cho chính mình. Nếu không phải nàng sơ suất, làm sao nhi tử chạy đi lúc nào mà cũng không biết.
“Mẹ ơi….” Lúc tiếng gọi non nớt của con truyền tới, cả người Lăng Ngọc cứng đờ, nàng vừa mừng vừa sợ mà quay người lại, rồi bị cảnh tượng phía sau làm cho hoảng sợ, nàng kêu lên thất thanh: “Ngươi muốn làm gì!?? Mau thả thằng bé ra! Thả thằng bé ra!”
Trình Thiệu Đường đang tìm nhi tử ở phía bên kia nghe thấy tiếng thét chói tai của nương tử thì mặt mày tái mét, hắn nhún mũi chân, lập tức bay về phía nàng.
Thế nhưng, khi hắn nhìn thấy nhi tử của mình đang bị một nam tử lạ mặt dùng dao găm kè vào cổ, đôi đồng tử của hắn đột nhiên co lại.
“Buông thằng bé ra! Không được làm hại nó!!” Trông thấy con dao găm sắc nhọn chỉ cách yết hầu nhi tử vài tấc, Lăng Ngọc sợ đến nỗi suýt nữa hôn mê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT