Nàng nghĩ rằng, vẫn nên để đứa con hiếu thuận như vậy ở cạnh cha mẹ đẻ thì thích hợp hơn.
Châu Thị lắc đầu, lại nghe thấy Lăng Ngọc hỏi tiếp: “Mẹ à, nếu phải nhận con thừa tự, con cảm thấy Đại Xuân ca là người thích hợp nhất. Dù sao mẹ và cha đều chứng kiến huynh ấy lớn lên, mấy năm nay cũng rất thân thiết với nhà chúng ta, quan trọng là huynh ấy rất hiếu kính hai người, đối xử với con và tỷ tỷ cũng tốt, tại sao cha chưa từng nghĩ tới chuyện nhận huynh ấy làm con thừa tự thế nhỉ?”
“Nếu như cha muốn, e rằng Lục thúc và Lục thẩm sẽ lập tức đồng ý ngay.”
Châu Thị ngán ngẩm nói: “Trước kia cha con chưa từng có suy nghĩ nhận con thừa tự, về sau khi có ý tưởng này thì một lòng muốn bồi dưỡng ra một người đọc sách. Mặc dù Đại Xuân tốt thật, nhưng mà từ nhỏ nó đã không thích học, nên đương nhiên cha con chưa từng nghĩ đến nó.”
“Mẹ, nếu muốn nhận con thừa tự thì người đó phải là Đại Xuân ca, không thì cho dù là ai con cũng không nhận.”
“Cháu cảm thấy Lăng Đại ca là người cực kỳ tốt, nếu để huynh ấy làm ca ca của Ngọc tỷ, chẳng phải càng tốt hay sao?” Dương Tố Vẫn vẫn luôn yên lặng lắng nghe hai mẹ con nàng nói chuyện không nhịn được mà nói chen vào.
Châu Thị hơi do dự: “Việc này phải xem ý kiến của cha con đã. Vả lại, bây giờ Đại Xuân đã trưởng thành, sức dài vai rộng, có thể làm việc biết kiếm tiền, Lục thúc của con chưa chắc đã đồng ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play