“Các ngươi làm gì thế!? Mau thả người ra!!” Hắn kêu lên thảng thốt, sau đó điên cuồng chạy theo hướng chiếc xe ngựa biến mất, vừa đuổi vừa gào to: “Bắt cóc người, bắt cóc người rồi!! Xe ngựa phía trước có ác tặc bắt cóc người! Mau ngăn hắn ta lại! Mau ngăn hắn ta lại!”
Song, vì xe ngựa chạy quá nhanh, dẫu có người tốt muốn giúp hắn ngăn lại, nhưng lại sợ con ngựa lao như điên nên cuối cùng vẫn không dám nhiều chuyện.
Trình Thiệu Đường lúc này đang ở trong nhà của Tống Siêu, trong phòng tụ tập không ít huynh đệ ngày đó cùng vào đại lao với hắn. Sau khi hắn nói rằng mình không định vào phủ Tề vương, Đường Tấn Nguyên tỏ ra không mấy ngạc nhiên, còn các huynh đệ khác đều cảm thấy bất ngờ, có người tiếc nuối, cũng có người vui vẻ vì hắn và mình có cùng suy nghĩ, duy chỉ có Tống Siêu chưng ra vẻ mặt tiếc hận khi rèn sắt không thành thép.
“Đám huynh đệ chúng ta đã vào sinh ra tử biết bao năm, ta không ngờ có ngày đệ lại mất đi chí khí anh hùng như vậy, chẳng qua chỉ là vài lời nói của phụ nhân trong nhà, thế mà đệ lại thật sự không muốn đi nữa.”
Trình Thiệu Đường cười: “Đại ca hiểu lầm rồi,  đây là quyết định của đệ, không liên quan tới người khác. Chỉ là sau ngần ấy năm giẫm trên mũi đao, đệ muốn thay đổi cuộc sống của mình, đổi sang một cách sống khác.”
Tống Siêu lắc đầu: “Nếu đệ đã quyết định, người khác có nói nhiều cũng vô dụng, ta cũng tùy đệ vậy.”
Một lát sau, hắn lại hào sảng nói: “Hôm nay ta chuẩn bị bữa rượu đơn giản để cùng các huynh đệ uống cạn một chén. Sau này mọi người đều có tương lai riêng, cho dù mai sau có ra sao thì mọi người vẫn chính là huynh đệ tốt của Tống mỗ ta!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play