Trình Thiệu Đường hơi buồn cười, sợ bị người ta phát hiện nên vội vàng trốn vào rừng cây nhỏ bên cạnh, sau khi thôn dân trên đường đi hết, bấy giờ mới hắn mới bước ra, tiếp tục đi theo thê nhi.
Suốt dọc đường, hắn nhìn thấy Lăng Ngọc nói dối trắng trợn, câu nào cũng khiến người ta giật mình thảng thốt, đến cả tướng công làm nàng tức đến nỗi về nhà mẹ đẻ như hắn cũng được nói thành một người con rể ân cần chu đáo.
Hắn không ngờ tiểu nương tử của mình còn có một mặt như vậy, nàng làm hắn có một loại cảm giác vui sướng như được gãi đúng chỗ ngứa.
Hắn cứ giữ một khoảng cách nhất định với nàng, tới khi thấy Lăng Ngọc đến nhà ngoại và được Châu Thị ra cổng đón vào nhà.
Trịnh Thiệu Đường không tiện đi vào, một là bây giờ hắn đang bị thương nên rất khó coi, hai là hai tay trống trơn cũng không tiện đến thăm, sau khi suy nghĩ một lát hắn bèn xuôi theo đường cũ về nhà.
Dù sao nương tử và nhi tử đã bình an về đến nhà nhạc phụ, hắn cũng không có gì phải lo lắng nữa. Khoảng thời gian này trong nhà xảy ra nhiều chuyện như thế, nàng đã phải trải qua một thời gian dài bôn ba khắp nơi trong lo sợ, nhân cơ hội này để nàng về nhà ngoại nghỉ ngơi vài hôm cũng được.
Châu Thị không ngờ nữ nhi bỗng nhiên mang cháu trai trở về. Tuy bà rất nghi ngờ, nhưng khi trông thấy bé Đá ngày càng đáng yêu hóm hỉnh thì bà lập tức vứt phắt nỗi băn khoăn lên chín tầng mây, cuối cùng chỉ bế cháu trai yêu thương mà dỗ dành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT