Mệnh lệnh của bên trên? Lăng Ngọc giật mình.
Trình Thiệu Đường là một tiêu sư bình thường, rốt cuộc có thể làm được gì khiến ‘bên trên’ cố ý hạ lệnh bắt chàng vào đại lao? Huống chi còn là biển thủ đồ vật quý giá của khách hàng? Người khác thì nàng không rõ, nhưng với tính cách ngay thẳng của Trình Thiệu Đường, chàng tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy.
“Trong việc này chắc chắn có hiểu lầm gì rồi, chứ phu quân nhà ta là người vô cùng chính trực, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện như vậy…”
“Hiểu lầm hay không cũng do đại nhân quyết định, đây không phải là chuyện mà một phụ nhân nhỏ bé như ngươi có thể quyết định được. Được rồi được rồi, những gì nên nói ta đã nói hết với ngươi rồi, mau đi đi!”
“Vị đại ca này, xin ngài thương xót cho ta, có thể để ta vào trong gặp chàng một lát không?” Lăng Ngọc hãy còn kiên trì hỏi.
“Sao ngươi phiền phức thế nhở? Người mà bên trên đích thân hạ lệnh bắt có thể tùy tiện để ngươi gặp được sao?” Quan sai trừng mắt nhìn nàng.
Lăng Ngọc vẫn mặt dày khẩn thiết cầu xin thêm vài câu, người nọ bực bội xua tay với nàng như đuổi ruồi, tỏ ra hung dữ mà uy hiếp: “Nếu còn không đi ta cũng bắt cả ngươi đấy!”
Lăng Ngọc thầm chửi thề trong lòng, vẫn muốn cầu xin thêm nhưng chợt nghe thấy tiếng hô dẹp đường của quan sai từ phía sau truyền tới: “Đại nhân hồi phủ!”
“Còn không đi mau?! Đại nhân hồi phủ rồi, nếu ngươi còn đứng chắn trước cổng lớn, ta bắt cả ngươi luôn đấy!” Quan sai đẩy nàng một phát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT