Đêm khuya dần, trong căn phòng thượng hạng của nhà trọ, lúc Lăng Ngọc mang theo mùi hương tươi mát ra khỏi bức bình phong, nàng phát hiện ra Trình Thiệu Đường đang chắp tay sau lưng đứng trước cửa sổ, ngắm nhìn phía xa với vẻ xuất thần.
“Chàng đang nghĩ gì sao?” Nàng buông mái tóc dài tiến tới cạnh chàng, nhẹ nhàng hỏi.
“Không nghĩ gì, đêm khuya rồi, chúng ta đi ngủ thôi! Sáng sớm mai còn phải lên đường!” Trình Thiệu Đường hoàn hồn, cố gắng nở nụ cười với nàng.
Lăng Ngọc thấy chàng không muốn nói thì cũng không miễn cưỡng, nàng nói: “Minh Cúc không muốn về kinh với chúng ta.”
“Thế sao được!” Trình Thiệu Đường chau mày.
“Thiếp nghĩ rồi, nếu nàng không muốn thì chúng ta cũng không thể cố ép nàng, nhưng chúng ta cũng không thể để mặc mẫu tử nàng lưu lạc nơi đất khác quê người. Đúng lúc Lưu Phương đường của huyện Thanh Hà thiếu một người quản lí, mà huyện Thanh Hà cũng tính là nửa quê hương của Tấn Nguyên huynh đệ, thiếp muốn để mẹ con Minh Cúc đến huyện Thanh Hà, để nàng tiếp nhận công việc của Hạnh Bính tỷ. Lúc nãy thiếp đã nói chuyện này với nàng ấy, nàng ấy cũng đồng ý rồi.” Lăng Ngọc nói dự định của mình cho chàng nghe.
Trình Thiệu Đường trầm mực một hồi rồi mới trầm giọng nói: “Vậy cũng tốt, ngày mai ta sẽ sắp xếp người hộ tống mẹ con nàng đến huyện Thanh Hà, thu xếp hết mọi chuyện, nhất định không để bất cứ ai ức hiếp mẹ con các nàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play