Lăng Ngọc không ngờ lần này minh sinh nở lại thuận lợi như thế, lúc nàng ôm tiểu nữ nhi mới sinh vào lòng, không khỏi nở một nụ cười hạnh phúc.
Vương Thị vui đến nỗi không khép được miệng, không ngừng xoa xoa lòng bàn tay: “Vợ thằng cả, cho mẹ bế với, cho mẹ bế với….”
Bà có cháu gái rồi, kiếp này bà chưa từng nuôi một tiểu cô nương nào yểu điệu mềm mại như vậy!
Lăng Ngọc thấy bà vui như thế thì cẩn thận đặt nữ nhi vào lòng bà.
Đám thị nữ Thanh Đại, Phục Linh ở trong phòng thấy Vương Thị vui như thế thì cũng cảm thấy vui mừng, có thấy thấy bà ấy thật sự thích cháu gái, hai người đưa mắt nhìn nhau, đều trông thấy sự thư thái trong mắt đối phương.
“Mẹ, đại tẩu, bế cháu gái ra đây cho con nhìn với!” Trình Thiệu An ở ngoài phòng gấp đến độ dậm chân.
Vương Thị vờ như không nghe thấy, ôm cháu gái không chịu buông tay: “Con bé này trông rất giống mẹ nó, còn tính thì giống hệt cha nó lúc nhỏ, vừa ngoan ngoãn vừa hiền lành.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT