Ngang Ngạnh

Chương 39


6 tháng

trướctiếp

Vẫn còn một tiếng nữa mới hết giờ làm. Phó Ngôn Chân mượn cớ công việc để gọi cô ra ngoài. Ánh đèn tù mù không soi sáng hẳn hầm để xe. Khoảnh khắc cửa xe đóng lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tăng Như Sơ bị anh nắm quay sang, tiếp tục cái chuyện còn dang dở trong phòng họp. Mãi đến khi Tăng Như Sơ thấy đầu lưỡi mình bị đau do lực mút của anh, khoảng cách giữa hai người mới hở ra một chút.
“Em muốn ăn gì?” Phó Ngôn Chân chấm mút môi cô nhưng vẫn chưa đã cơn thèm.
“Em muốn ăn đồ nướng.” Tăng Như Sơ chẳng e ngại gì với anh. Gần đây cô phải chịu rất nhiều áp lực nên chỉ muốn ăn thứ gì đó để giải tỏa. Cô đánh giá Phó Ngôn Chân một lượt, chợt nảy ra suy nghĩ xấu xa, “Em muốn ăn ở quán ăn đêm.”
Phó Ngôn Chân tặc lưỡi, nhướng mày, dễ dàng nhận ra ý định xấu xa của cô là cố tình trêu chọc người khác. Dù biết rõ nhưng anh không vạch trần mà chỉ cười, sau đó cởi áo khoác, tháo cà vạt, hai cúc trên cổ áo và khuy măng sét cũng được cởi ra. Chỉ vài ba động tác đã giải phóng cái chất công tử phong lưu của mình.
“Em đọc địa chỉ đi.”
Giọng nói của anh hòa lẫn với tiếng động cơ khởi động, chiếc xe lao đi. Tăng Như Sơ đưa anh đến làng đại học. Quán ăn cô chọn là nơi mà cô thường đến khi còn học đại học. Phó Ngôn Chân nhìn thoáng qua cũng nhận thấy quán này quen quen, anh từng thấy nó trong bài đăng của Tăng Như Sơ. Phòng ký túc xá của cô thường đến đây ăn đêm.
Anh đút hai tay vào túi, đứng trước cửa nhìn biển hiệu của quán rồi bất giác chìm vào suy nghĩ. Vì một phút giận dỗi mà phải xa nhau ngần ấy năm…Mấy năm nay giữa hai người không hề có gì liên quan đến nhau, còn trắng hơn cả một tờ giấy A4.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp