Ngang Ngạnh

Chương 27


6 tháng

trướctiếp

Rốt cuộc vẫn phải nghe theo ý cô. Nhưng Phó Ngôn Chân chỉ nằm ườn trên sô pha nghịch điện thoại, bởi anh không tài nào ngủ được. Tăng Như Sơ nghĩ ngợi một lúc, “Phó Ngôn Chân, hay là em đọc bài ‘Nho Lâm Ngoại Sử’ cho anh nhé.”
Chỗ này của anh vậy mà cũng có phòng đọc sách, song trong phòng có mùi ẩm mốc không ai lui tới. Nhưng vẫn có một vài cuốn sách nằm rải rác trên giá sách bằng gỗ. Cô nhặt một quyển lên.
Phó Ngôn Chân ngạc nhiên, đặt điện thoại xuống ngẩng nhìn cô, “Được.”
Tăng Như Sơ ngồi luôn lên tấm thảm nhung trải trên đất, cô khoanh chân, cụp mắt đọc chữ trong sách. Phó Ngôn Chân không nói gì, đọc được một lúc cô ngó xem anh thế nào nhưng thấy anh vẫn tỉnh bèn đọc tiếp. Song đọc hết một chương rồi mà mắt người nào đó vẫn mở thao láo, đôi đồng tử còn nhuốm ý cười. Nhận ra sự đánh giá của cô, Phó Ngôn Chân bật cười không kìm nén nữa.
Ánh mắt hai người chạm nhau, kỷ niệm từ quá khứ ùn ùn kéo đến. Anh nhớ lại cái ngày Tăng Như Sơ mười bảy tuổi lần đầu tiên đọc bài “Đào Hoa Nguyên Ký”. Anh mải mê đuổi theo dòng suy tưởng đến ngẩn người.
Tăng Như Sơ cảm thấy không nên đọc bài này cho anh nghe, cả bài hầu như là tiếng phổ thông nên chắc anh nghe hiểu. Cô nhấp môi, nhổm dậy vào phòng đọc sách đổi sang quyển “Chiến Quốc Sách”.
Thấy cô đi ra, Phó Ngôn Chân vội khép mi vờ như ngủ hòng muốn xem cô sẽ làm gì tiếp theo. Nhưng bất cẩn để Tăng Như Sơ phát hiện bả vai anh rung rung, ngay cả bờ môi mỏng cũng cong lên khe khẽ…Anh đang nhịn cười đây mà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp