Ngang Ngạnh

Chương 40


6 tháng

trướctiếp

Vài phút sau, Ngôn Tri Ngọc rốt cuộc hạ quyết tâm, lần này bà không thể để cậu tùy ý quyết định.
“Đến Nam Lộc Loan.” Bà khẽ chấm nước mắt, khôi phục dáng vẻ phu nhân cao sang.
Sau khi buổi họp phụ huynh kết thúc, Thẩm Lân Khê vui vẻ về kể lại các nhận xét của giáo viên với Tăng Như Sơ. Tăng Ức Tích rất ít khi gọi điện về nhà, ấy vậy mà lần này lại gọi điện khen cô. Cũng bởi Thẩm Lân Khê đã nói với anh, hiếm khi thấy mẹ vui như vậy khiến anh cũng vui theo nên mới khen ngợi cô em họ vài câu.
Nhưng Tăng Như Sơ được mọi người khen lại chẳng hề vui vẻ. Cô lại nhớ Phó Ngôn Chân… Không hiểu rốt cuộc cậu ta bị sao. Cõi lòng thấp thỏm bất an.
Ngọn gió tháng 11 cuốn theo cả sự khô hanh đìu hiu. Ngày đó Tăng Như Sơ ngồi trong lớp học dõi mắt nhìn ra quang cảnh ngoài hành lang, từng chiếc lá héo úa trên cành rụng lác đác, bầu không khí quạnh quẽ cô liêu. Bất chợt cô thấy mệt mỏi với thành phố u ám tối tăm này.
Thời gian trôi nhanh chỉ trong cái chớp mắt, tháng 12 đã qua được hơn mười ngày nhưng cô phát hiện Phó Ngôn Chân không xin nghỉ. Hồi trước cậu bảo với cô sẽ nghỉ hơn hai mươi ngày. Cậu là người luôn nghiêm túc thực hiện việc mình đã quyết định, luôn toát ra dáng vẻ cố chấp không chịu thua, mà không biết vì lý do gì khiến cậu vẫn chưa tham gia kỳ tập huấn.
Vài ngày cứ thế trôi qua, cô không nén nổi sự tò mò bèn hỏi cậu. Nhưng Phó Ngôn Chân chỉ đáp gọn lỏn rằng “Không muốn đi.” Ngay khi cô hỏi nguyên do thì đôi mắt cậu đã hiện lên sự nóng nảy phiền chán. Những lời muốn nói sau đó cứ như bị chẹn ngang nơi cổ họng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp