Ngang Ngạnh

Chương 20


6 tháng

trướctiếp

Nửa tiếng sau, Tăng Ức Tích hối hả chạy vào. Khi anh họ đi gần đến, cô bất giác đưa mắt nhìn ra nơi nào đó. Nơi ấy có Phó Ngôn Chân đang đứng dựa vào tường, đầu hơi hếch lên, xương hàm hiển hiện rõ.
Trên đường đến đây cậu dính nước mưa, nhưng đứng chờ một thời gian thì mấy chỗ ẩm ướt đã được nhiệt độ cơ thể hong khô. Nhìn qua không thấy dấu hiệu chật vật. Mấy cô y tá đi ngang qua đều không hẹn mà cùng hạ giọng trầm trồ.
Cảm nhận được ánh mắt cô, cậu ngoảnh mặt nhìn sang thấy Tăng Ức Tích đang ở gần đó. Trí nhớ của Phó Ngôn Chân rất tốt, những thứ không nhớ chẳng qua vì cậu không quan tâm mà thôi. Vừa nhìn cậu đã nhận ra đây là người thường đón Tăng Như Sơ tan học.
Biết là người thân của cô, cậu nở nụ cười, từ từ đứng thẳng người, xoay gót bước ra ngoài, vẫy nhẹ tay với cô.
Phải đi thôi.
Không ăn cơm nữa chắc cậu chết đói mất.
Thứ hai luôn là một ngày ai cũng phải e sợ. Một ngày mà học sinh luôn đến sớm và đông đủ nhất. Tăng Như Sơ đặt chân vào lớp đã thấy Phó Ngôn Chân ngồi trên ghế. Vậy nhưng cậu chàng đang bị đám đông vây kín, có cả trai lẫn gái. Nếu như không có người gọi tên cậu, cô còn chẳng hay cậu đã đi học. Cũng bởi nhóm người kia che kín cậu rồi còn đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp