Yêu Ngài Đại Nhân

Chương 1


3 tháng


Tại một nơi nào đó có một người leo lên cây đang quan sát cảnh vật xung quanh ở trên cao nhìn xuống thật là một khung cảnh vô cùng đẹp và mới lạ nhìn thấy mọi người tất nhập cây xanh tốt bầu trời trong xanh.

-Hôm nay thời tiết thật đẹp không có một vụ gì để phá án thật nhám chán bây giờ không biết đã bao lâu rồi.

- Mình lại nói sai rồi ngài ấy đã chết đây là ký ức đã rất lâu của mình dạo này mình hay lầm lẫn mình tựa ngài ấy vẫn còn ở đây thật nó ngài ấy.

Một người đàn ông với mái tóc dài mặc áo màu đỏ đang ưng ngồi trên cây những làn gió nhẹ nhẹ thổi bay qua tà áo và mái tóc đôi mắt sâu thẳm nhìn trên bầu trời ánh mắt tràn đầy sự buồn bã mất mát trong giọng nói.

- Không biết ngài ấy ở thế giới bên kia có cô đơn hay không thật muốn được gặp không biết ngài ấy thế nào rồi .Có ổn không có ai chăm sóc lo làm cho đại nhân không.

Dưới eo của người đàn ông đó đeo ngọc bội và một thanh kiếm dài màu đen có họa tiết vô cùng tỉ mỉ và có chút rỉ sét tuy đã cố nhưng được giữ gìn vô cùng cẩn thận đặc biệt là miếng ngọc bội.

Miếng ngọc bội đó nhìn vô cùng thô sơ và có nhiều vết xước và họa tiết ở đó vô cùng vụng về không được đẹp lắm nhưng cái người đen đeo nó thì vô cùng trân quý như một món bảo bối.

Miếng ngọc đó màu xanh lục vô cùng vụng về vô cùng lồi lõm và nó không được đẹp mắt cho lắm nó còn không được gọi là miếng ngọc nó không khác gì là nhìn đã nhưng lại được người khác giữ gìn.

-Thật hối hận vào ngày đó nếu tôi không rời đi không nghe theo ngài thì có lẽ đại nhân đã không phải chết do bọn chúng không phải chết do bọn tham quan ấy xin lỗi tôi không bảo vệ Đại Nhân.

Người con trai đó có tướng mạo vô cùng đẹp và sắc sảo vô song với cả áo cổ trang màu đỏ thắm họa tiết hình con rồng mái tóc nhẹ nhàng có đeo ngọc bội và cây kiếm đội mũ khuôn mặt tràn đầy đau buồn không hiện lên sự vui vẻ mà hiện lên sự đau thương.

Tuy đang nhìn cảnh vật nhưng giống như nhìn cảnh vật nhìn bóng của một người khác trong cảnh vật ấy nhìn từ trên cao nhìn xuống dưới thành.

- Đại nhân tôi nhớ người rất nhiều liệu rằng tôi có cơ hội gặp người không chắc không bao giờ có chuyện đó người đã chết.

- Tôi cũng là một kẻ đại ngốc đến khi chết tôi mới phát hiện ra đại nhân là người quan trọng nhất của tôi lại không thể bảo vệ được người.

- Nếu ông trời cho tôi một cơ hội để làm lại tôi quyết sẽ không rời xa người lỡ bước và sẽ không bao giờ người xa hay để người xảy ra chuyện dù người có làm chuyện gì tôi vẫn sẵn sàng tôi yêu người.

- tôi biết thế giới này sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện đại nghịch bất đạo như vậy nhưng tôi rất thích người rất thích.

- Nếu có thể tôi không muốn ai tổn thương đại nhân dù chỉ một chút trái tim đó vô cùng đau đớn đến bây giờ tôi vẫn không thể thoát khỏi cái cảm xúc tình cảm này dành cho đại nhân.

- thật hoài niệm thật lớn những kỷ niệm ở bên ngài.

Đôi mắt tràn đầy sự sâu thẳm và tan thương hồi tưởng những ký ức của mình khiến người khác nhìn vào không khỏi mà xót xa từ một người cao ngạo không sợ hãi bất cứ thứ gì trở thành một người sa sút và chật vật tràn đầy sự đau thương.

Đang lúc hắn thở dài thì bỗng có một người thân bạch trắng đang bay về phía này ánh mắt tràn đầy sự khó chịu và cũng tiến đến gốc cây đó với người áo đỏ.

- thật không giống ngươi của lúc trước đừng quên lúc khi đại nhân đã nói ngươi hãy tìm một nơi sổng sót và cưới vợ sinh con bây giờ ngươi bị sao thế lại thành bộ dạng này thật không quen một chút nào

- Trước khi đại nhân mất cũng muốn ngươi sống tốt mà đừng có phụ lòng ngài ấy ngày ấy cũng quý người và  bảo người rời xa trốn hoàng cung triều đình vì nơi đó không phù hợp với ngươi .

-Ta rất thất vọng về huynh đường đường một người tài giỏi, cao ngạo biến thành bộ dáng khó coi này.   


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play