Dạ Cửu U cười lạnh, vẫn giữ nguyên nét mặt: "Ý ngươi là, chỉ dùng cái này để bù đắp cho ta?"
Triệu Trường Hà nói: "Không, đây chỉ là một món quà đơn thuần."
Sắc mặt Dạ Cửu U dịu đi một chút, đột nhiên đưa tay ra.
Ngọn núi khổng lồ dần thu nhỏ lại, giống như một chiếc gương nhỏ bị nàng cầm trong tay tung hứng, mỉm cười nói: "Quà ta nhận... Ngươi đến đây muốn nói chính sự gì thì nói đi."
Triệu Trường Hà nhất thời im lặng, chẳng phải ngươi gọi ta đến sao? Sao lại biến thành ta đến tìm ngươi nói chuyện chính sự... Nếu ngươi không hẹn ta, giờ này ta đang ở Thiên Hà với vợ ta, có chuyện gì mà phải vội vàng tìm ngươi nói lúc này chứ.
Đương nhiên những lời này hắn sẽ không nói ra, Triệu Trường Hà đơn giản coi như mình đến tìm nàng, nghiêm túc nói: "Thượng Cổ Tứ Tượng đã chết rồi, hãy để họ yên nghỉ đi... Trong quan niệm truyền thống của người đời, quấy nhiễu thi thể người đã khuất là chuyện đại bất kính."
Dạ Cửu U tức giận: "Thì sao? Ta có hại ai đâu, ngươi cũng quản? Triệu Trường Hà, ngươi đừng được đằng chân lân đằng đầu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT