Đến gần trưa thì chiếc xe của họ cũng đã đến được Nhâm thành, phải nói rằng ba người họ khá ngạc nhiên khi tận mắt nhìn thấy Nhâm thành.
So với Đế Đô của họ hoàn toàn không thua đâu, hoặc có thể nói là phát triển hơn khá nhiều, bảo sao nhiều người vẫn hi vọng sẽ được đến Nhâm thành lập nghiệp, có thể là vì môi trường sống khá tốt, thời tiết so với Đế Đô cũng ôn hòa hơn.
Nếu như sau này chọn một nơi để ở lại, thì họ cũng sẽ chọn Nhâm thành.
Hứa Nguyệt Y nhìn thấy những con đường quen thuộc liền vui vẻ hơn rồi, Tạ Mục Trì cũng nhìn theo cô, sau đó lại nhẹ nhàng ôm eo của cô, lại nói:
- Y Y, ngày mai em có thể đưa anh đến những nơi mà em thích có được không?
- Được, ngày mai em sẽ đưa anh đi.
Cô nhìn anh rồi mỉm cười, Tạ Mục Trì cũng nhìn bé cưng nhà mình rồi mỉm cười, đột nhiên sau đó anh lại hôn nhẹ lên môi cô, làm cho cô hơi giật mình ngạc nhiên, tuy nhiên sau đó Hứa Nguyệt Y cũng hôn lên gương mặt của anh, xem như là phần thưởng nhỏ cho anh vậy.
Ở bên này người ta ngọt ngào bao nhiêu thì ở chỗ của Hoắc Ninh Tích và Kiều Luân Vũ lại cảm lạnh bấy nhiêu.
Kiều Luân Vũ nhìn qua Nhâm thành, liền không khỏi cảm thán, nói:
- Ở đây tốt thật đó, nếu có thể sống ở đây cả đời thì thích lắm nhỉ?
- Ừ, nhưng Nhâm thành đa số gia đình đều theo chế độ mẫu hệ, nếu cậu muốn thì cứ kết hôn rồi chuyển đến đây sống, đừng đi học nữa.
Kiều Luân Vũ còn tưởng rằng Hoắc Ninh Tích đang phát tín hiệu xanh cho mình, cậu ta còn vui vẻ hỏi:
- Kết hôn với ai? Với…
Hai chữ “Cậu hả?” còn chưa kịp thốt lên thì Hoắc Ninh Tích đã nhìn Kiều Luân Vũ rồi cười nói:
- Với ai thì liên quan gì đến tôi.
Nghe đến đây, gương mặt của Kiều Luân Vũ cũng méo xệch, nội tâm vỡ vụn, trong lòng cũng như là có sấm sét đánh tan nát mọi thứ.
Hiển nhiên thái độ của Hoắc Ninh Tích đối với Kiều Luân Vũ cũng không có chút động lòng nào, cô còn bận lo lắng, sợ rằng bạn học Kiều Luân Vũ sẽ đau lòng, nhưng ai mà có ngờ người bạn chí cốt của cậu ta - Tạ Mục Trì lại cười như được mùa, còn ôm hôn cô bạn gái đáng yêu của mình, nói:
- Em nhìn đi, hành trình truy thê của cậu ta vẫn còn xa lắm.
Hứa Nguyệt Y nghe đến đây cũng chỉ biết cười, có vẻ như không xa lắm đâu, tại vì cô biết rõ… Dì nhỏ của mình hẳn là có động lòng một chút rồi, nếu như tên đó nói thẳng ra thì sẽ thành công thôi.
- Anh nghĩ vậy sao?
- Không phải hả? Thái độ của dì nhỏ hoàn toàn không có chút thích thú với cậu ta mà.
Cô chỉ tay vỗ vỗ nhẹ lên gương mặt của anh, sau đó lại cười nói:
- Anh nhìn sai rồi, dì nhỏ có động lòng rồi đó.
- Hả?
Tạ Mục Trì thật sự nhìn không ra Hoắc Ninh Tích động lòng ở cái chỗ nào luôn đó… Lẽ nào vì Hoắc Ninh Tích là học bá… Mà cái biểu cảm động lòng của học bá nó khác lạ vậy sao?
Không nói đến Hoắc Ninh Tích và Kiều Luân Vũ nữa, thay vào đó cô lại nhìn sang cậu nhỏ và Phù Ngân Cát.
Ơ? Cái áo mà cô ấy đang khoác không phải là cái áo mà Hoắc Ninh Tường thích nhất á?
Dù rằng Hoắc Ninh Tường rất yêu thương Hoắc Ninh Tích và Hứa Nguyệt Y, nhưng cậu nhỏ nhà cô có một cái tính rất giống ông ngoại… Chính là rất thích sạch sẽ, từ trước đến nay quần áo của ông ngoại đều sẽ do một tay bà ngoại chọn giúp, thậm chí là ngay cả những người giúp việc cũng chưa dám động đến đồ của ông.
Mà Hoắc Ninh Tường cũng chính là như vậy, ngoại trừ cậu nhỏ ra, thì chưa ai động được đến đồ đạc cá nhân của cậu ấy. Lần này xem ra Hứa Nguyệt Y phải gọi Phù Ngân Cát là mợ thật rồi.
Cô lại nhìn sang Tạ Mục Trì, nghiêng đầu nói:
- Mục Trì, anh nghĩ sao nếu hai người bạn của anh đều có vai vế lớn hơn anh?
Tạ Mục Trì lúc đầu còn không hiểu bạn gái nói gì, nhưng sau khi nhìn lại thì thấy có gì đó sai sai rồi nè… Tính ra thì theo tháng sinh, Tạ Mục Trì là người lớn nhất, nhưng theo phân chia hiện tại thì anh lại đứa nhỏ nhất?
Kiều Luân Vũ mà thành đôi với Hoắc Ninh Tích, thì cậu ta cũng sẽ thành dượng nhỏ của họ.
Phù Ngân Cát và Hoắc Ninh Tường thì cũng sẽ thành cậu mợ nhỏ…
Còn anh và Y Y của anh đều là cháu của họ?
Tuy rằng có hơi bất công một chút, nhưng anh vẫn rất hãnh diện, dù sao thì anh cũng là người có bạn gái trước mà. Không sao hết, vẫn rất vui vẻ, còn nhìn sang Hứa Nguyệt Y, nói:
- Không sao, chúng ta tranh thủ sinh em bé sớm một chút là được. Vừa hay còn được lì xì hồng bao nữa mà.
Vốn dĩ Hứa Nguyệt Y đang định trêu chọc bạn trai một chút thôi… Nhưng mà tại sao cô có cảm giác bản thân mới là người bị anh trêu chọc đến mức đỏ mặt ngại ngùng vậy chứ?
Anh đúng là quỷ yêu rồi!
#Yu~
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT