Không tới phiên Thẩm Tinh Dao bảo quản giấy chứng nhận kết hôn, trong cuộc hôn nhân này, Thẩm Tinh Dao lấy tiền làm việc, chỉ cần làm một công cụ đủ tư cách.
Cho nên giấy chứng nhận kết hôn gì gì đó, không cần thiết phải xem.
Thẩm Tinh Dao nói tiêu sái, chói lọi nói cho đại BOSS, cô cực kỳ biết thân phận của mình, tuyệt đối sẽ không bởi vì thân phận chuyển biến, mà trong lòng có tơ tưởng đối với anh! Chắc hẳn đại BOSS rất hài lòng với câu trả lời này. Tiếng nói vừa dứt, hiệu quả rõ rệt!
Thành công kéo tầm mắt Chu Yến Lâm trở về.
Đôi mắt anh khẽ nâng lên, tầm mắt dừng lại trên người Thẩm Tinh Dao, ít nhất hơn mười giây. Ngón tay thon dài của Chu Yến Lâm khẽ gõ, lạnh lùng nói: "Cô có giác ngộ này là tốt rồi."
Thẩm Tinh Dao coi mình là nhân viên hợp đồng hai năm của đại BOSS, nghe vậy thì ưỡn ngực, chỉnh sửa tư thế ngồi đoan chính của mình, chân thành gật đầu, muốn để lại cho ông chủ mới một ấn tượng tốt.
Chu Yến Lâm ở lại, vốn dĩ là muốn tự mình gõ chuông cảnh báo cho người vợ hợp đồng này của mình, không nghĩ tới bản thân cô lại có giác ngộ cao, như vậy anh cũng lười nói thêm nữa.
"Hợp đồng hai năm, chỉ cần cô ngoan ngoãn, cô có thể nhận được nhiều hơn hợp đồng. Nhưng nếu cô không nghe lời......"
Đôi mắt nguy hiểm của Chu Yến Lâm nheo lại.
Nào có chuyện Thẩm Tinh Dao không đồng ý.
Không cần Chu Yến Lâm nói tiếp, cô khoát tay nói: "Kỳ thật hợp đồng đã cho tôi đủ rồi, không cần phải nhiều hơn nữa, thật sự không cần."
Đây là lời thật lòng!
Kết hôn hai năm đã có hai mươi triệu, còn có biệt thự lớn, mặc dù không phải lập tức cho biệt thự lớn, một năm cho một căn, nhưng lấy thân phận địa vị cùng với tài phú của Chu Yến Lâm, chuyện đã nói thì sẽ không nuốt lời. Điều kiện tốt như vậy, thử hỏi có người phụ nữ nào có thể kháng cự?
Thẩm Tinh Dao tự nhận mình không phải là một người phụ nữ tham lam.
Đáp ứng làm vợ hợp đồng của Chu Yến Lâm, cũng là tình thế bức bách. Cô là một sinh viên năm tư sắp tốt nghiệp đại học, tuổi xuân tươi đẹp, phong nhã hào hoa! Không nghĩ tới vừa tỉnh lại đã xuyên tới cuốn sách rách này, trên lưng còn cõng một món nợ, cuối cùng không thể không bị ép bán đứng hôn nhân của mình.
Nói nhiều đều là nước mắt.
Nếu như có thể, cô nguyện ý cái gì cũng không cần, chỉ cần để cho cô trở lại thế giới ban đầu là tốt rồi.
Nhưng đợi vài ngày ở thế giới này, Thẩm Tinh Dao biết, cái này không thể do ý nguyện của cô, muốn trở về thế giới ban đầu là chuyện căn bản không có khả năng. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Bị Thẩm Tinh Dao cắt đứt lời muốn nói, Chu Yến Lâm hơi dừng lại.
Bao nhiêu năm nay, tất cả mọi người đều tất cung tất kính đối với anh, nhát gan sợ hãi. Anh có thể đi tới vị trí này, bởi vì tâm tư thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, đã sớm bị truyền đến mức mọi người đều biết. Không có ai sau khi nhìn thấy anh, còn có thể trấn định như lúc ban đầu, dám ngắt lời anh khi anh nói chuyện.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Mà người phụ nữ này, nhìn như tràn đầy kính sợ đối với anh, cung kính nghe lời, kì thực, tất cả đều là giả vờ.
Trong đôi mắt kia của cô, anh không nhìn thấy bất kỳ sự sợ hãi nào, trong suốt tự nhiên, gan lớn mà không sợ.
Đừng tưởng rằng anh không biết, cô không chỉ thất thần lúc chụp ảnh cưới, mà ngay tại vừa rồi, trong lúc làm thủ tục giấy chứng nhận kết hôn, cô còn đang tiếp tục thất thần.
Cô không sợ anh?
Thậm chí mỗi lần nhìn về phía anh, luôn làm cho anh cảm giác được, ánh mắt của cô lộ ra sự tò mò rất nhỏ đối với anh.
Rốt cuộc cô đang tò mò cái gì?
Ánh mắt Chu Yến Lâm nhìn về phía Thẩm Tinh Dao không khỏi mang theo vẻ quan sát.
Theo kế hoạch ban đầu, vợ hợp đồng không ở cùng một biệt thự với anh, Trần Húc sẽ sắp xếp chỗ ở cho cô. Nhưng sau khi nhìn thấy Thẩm Tinh Dao, anh đã thay đổi suy nghĩ.
Giữa vợ chồng, vẫn phải ở cùng một chỗ, người ngoài nhìn vào mới càng chân thật.
"Bắt đầu từ tối nay, chuyển đến biệt thự."
Sau một câu này, Chu Yến Lâm đứng dậy rời đi.
Để lại Thẩm Tinh Dao ngồi trên sô pha có chút không kịp phản ứng.
Không phải chứ!
Không phải đã nói trong thời gian thực hiện hợp đồng thì không quấy rầy lẫn nhau, không có việc gì thì đừng xuất hiện trước mặt anh sao?
Ở cùng một tòa biệt thự, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, gặp mặt nhiều lần như vậy, cô sợ không khống chế được!
Kỳ thật không chỉ Thẩm Tinh Dao, ngay cả Lưu Húc cũng rất kinh ngạc, chuyện này không giống với kế hoạch ban đầu. Nhưng làm một trợ lý chuyên nghiệp mà tri kỷ, rất nhanh Lưu Húc đã vứt bỏ nhiều cảm xúc, tay chống môi ho nhẹ một tiếng.
"Hiện tại phu nhân ở chỗ nào, tôi đi lấy hành lý cùng ngài?"
Lưu Húc nói.
Giống như là hoàn toàn quên mới một ngày trước, cẩn thận nhắc nhở mệnh lệnh, cường điệu nhấn mạnh, trong hợp đồng hôn nhân của cô và Chu Yến Lâm, cô sẽ có chỗ ở mới, hơn nữa tuyệt đối sẽ không ở chung một tòa biệt thự với Chu Yến Lâm.
Thẩm Tinh Dao còn mơ hồ.
Ngón tay chỉ về hướng Chu Yến Lâm biến mất, Thẩm Tinh Dao có chút không thể tin được: "Ý này là...???"
Lưu Húc buông tay, mặt lộ ra nụ cười khéo léo: "Phu nhân, chính là như ngài vừa nghe thấy, bắt đầu từ tối hôm nay, ngài sẽ chính thức làm vợ của tổng giám đốc, ở cùng ngài ấy."
Thẩm Tinh Dao: "......"
Khác với những gì bọn họ đã thỏa thuận ngày hôm qua!
Nhưng là, nếu đại BOSS lên tiếng, làm sao cô có tư cách cự tuyệt, kim chủ chính là Thượng Đế!
Thẩm Tinh Dao vẫn có chút chần chờ: "Cái này ở chung sẽ không phải là......"
Không bán đứng thân thể, là điểm mấu chốt cuối cùng của cô!
Nghe hiểu Thẩm Tinh Dao nói cái gì, Lưu Húc: "Phu nhân yên tâm, biệt thự này có rất nhiều phòng, bình thường tổng giám đốc ở lầu hai, lầu hai là nơi tuyệt đối không cho phép người không liên quan đặt chân. Phu nhân ngài có thể ở trong phòng của lầu một, xem như phòng ngủ của ngài."
Thẩm Tinh Dao nghe xong, thở phào nhẹ nhõm.
Biệt thự này vừa lớn lại nhiều phòng, Chu Yến Lâm còn bận rộn như vậy, chỉ cần sau khi cô vào ở thì chú ý một chút, cơ hội đụng độ với đại BOSS không nhiều lắm.
Tiếp theo, trợ lý Lưu cùng Thẩm Tinh Dao đi lấy hành lý.
Lúc ngồi trên xe, Lưu Húc ngồi ở phía trước, Thẩm Tinh Dao ngồi phía sau. Loại chuyện lấy hành lý này, kỳ thật cô tự mình đi là được, nếu không nhờ tài xế hỗ trợ cũng được. Trợ lý Lưu thân là phụ tá đắc lực của Chu Yến Lâm, không biết bình thường bận rộn cỡ nào, chỉ ngồi trên xe đến khi xuống xe ngắn ngủi chừng hai mươi phút, điện thoại gọi cho Lưu Húc chưa từng dừng.
Nhưng từ trước đến nay Lưu Húc làm việc thỏa đáng, không bởi vì Thẩm Tinh Dao không có thân phận bối cảnh gì, chỉ là vợ hợp đồng của Chu Yến Lâm mà xem thường cô, mặc dù công việc bận rộn, nhưng vì biểu thị sự tôn trọng, vẫn kiên trì đi cùng cô.
Xe chạy trên đường, Thẩm Tinh Dao ngồi ở phía sau xe, nghe Lưu Húc một mực nghe điện thoại, cho đến khi xuống xe, cuối cùng cũng thu hồi điện thoại.
"Trợ lý Lưu thật sự bận rộn."
Thẩm Tinh Dao không khỏi cảm thán một câu.
Mà Lưu Húc chỉ khẽ nhếch khóe môi, thản nhiên cười: "Quen rồi."
Thật sự là một người không tồi.
Sau khi đến khách sạn, Lưu Húc chờ ở cửa, Thẩm Tinh Dao tự mình đi vào thu dọn hành lý.
Đồ đạc của Thẩm Tinh Dao không nhiều lắm, nhưng bởi vì không ngờ rằng hôm nay phải dọn đi, cho nên đồ đạc đặt tán loạn ở mọi nơi, thu dọn lại tốn gần mười phút.
Chờ Thẩm Tinh Dao kéo hành lý đi ra, thấy Lưu Húc đang gọi điện thoại.
"Tình Tình, tối nay anh phải đi công tác nước F cùng tổng giám đốc, ít nhất phải một tuần. Hành trình là tạm thời quyết định, có thể phải hủy bỏ cuộc hẹn tối nay, còn có ảnh cưới, cũng phải dời về sau một chút."
Có lẽ đối phương có chút tức giận, Lưu Húc kiên nhẫn dỗ dành: "Thật xin lỗi Tình Tình, em muốn gì, mấy ngày nay anh không có ở đây em tự đi mua?"
“Dây chuyền hay túi xách? Không phải túi xách của em bị xước rồi sao? Em mua thêm một cái nữa? Không, mua thêm mấy cái cũng được, chỉ cần em thích. Lúc rảnh rỗi, em lại đi mua luôn sợi dây chuyền mà lần trước em nói rất thích?”