Thẩm Tinh Dao oán hận một cái, tinh thần sảng khoái.
Sau khi tắt điện thoại di động, trùm đầu liền ngủ, căn bản không biết chỉ với một câu nói này của cô, fans trên mạng của Cung Việt nhìn thấy, có bao nhiêu phẫn nộ.
Sáng hôm sau, sau khi Thẩm Tinh Dao rời giường cũng không lên weibo nữa, bởi vì trước đây phần lớn thời gian của cô đều dành cho công việc, thực tế rất ít khi dùng điện thoại di động, càng đừng nói đến việc lướt sóng trên mạng, cô không có thời gian cũng không có thói quen đó.
Thẩm Tinh Dao lại lên weibo, là vào buổi chiều lúc ngồi trên xe. Khi sắp nhìn thấy Chu Yến Lâm, nhân vật phản diện lớn mà mình chuẩn bị kết hôn, trong lòng Thẩm Tinh Dao khó tránh khỏi cảm thấy có một chút khẩn trương.
Để giảm bớt cảm xúc khẩn trương lo âu, Thẩm Tinh Dao lấy điện thoại di động ra.
Tiếp theo Thẩm Tinh Dao phát hiện, weibo của cô cả đêm có 999+like và bình luận, tin nhắn riêng cũng bùng nổ, có mấy trăm tin nhắn.
【Nghĩ cái tôi không dám nghĩ, nói cái tôi không dám nói, tôi kính cô là một hán tử!】
【Biết cái gì thì nói nhiều hơn một chút!】
……
【Cô mới là vị thành niên, cả nhà cô là vị thành niên!】
【Fan ai? Xin hỏi rốt cuộc con mắt nào của cô nhìn thấy là fans Cung Việt?】
【Nói bậy bạ, đã báo cảnh sát rồi! Muốn vào cũng là cô vào trước!】
……
Trong bình luận trả lời có người qua đường ăn dưa và fans Cung Việt, những cái trên đây xem như là đã tương đối lý trí.
Tất cả tin nhắn riêng đều là do fans Cung Việt đuổi tới nhục mạ, ngôn từ kịch liệt gấp trăm lần, vô cùng khó coi.
Có thể là bởi vì cô vừa mới xuyên qua, Thẩm Tinh Dao giống như là đang nhìn bọn họ mắng người khác, ngược lại không có cảm giác gì. Chỉ là không ngừng có tin nanh riêng, ngôn từ không tốt cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm tình, Thẩm Tinh Dao dứt khoát trực tiếp đóng tin nhắn riêng.
Cô chỉ nói sự thật mà thôi.
Mặc dù không ai tin.
Lại đi xem hot search, quá nhiều người ăn dưa, bình luận kia của cô đã sớm bị bao phủ trong đại quân bình luận, chính cô cũng không thể tìm thấy.
Thời gian ngồi xe ngắn ngủi không cho phép Thẩm Tinh Dao nhìn nhiều, sau khi quét qua vài trang, xe quẹo vào khúc cua, chạy về một cái cửa lớn phía trước, cửa lớn chạm trổ thiết nghệ cao bốn năm mét, rộng bảy tám mét, hai chiếc xe song song lái vào cũng không cảm thấy chật chội, nếu như không có điện lực khống chế, cần hai người hợp lực mới có thể mở ra nửa cánh cửa. Trước cửa hai tòa hùng sư, lớn mà nguy nga, trông rất sống động.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Sau khi mở cửa, xe chậm rãi đi vào.
Sau khi đi vào cửa lớn, giống như là lái vào trong một công viên, hai bên thảm xanh vờn quanh, đại thụ thẳng tắp đứng thẳng. Thẩm Tinh Dao bị sắc đẹp như vậy hấp dẫn, tầm mắt vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa sổ. Ước chừng sáu bảy phút sau, xe đi qua một bãi cỏ lớn cùng bể bơi nhân tạo, lái vào trong một tòa hoa viên, cuối cùng dừng lại trước một tòa kiến trúc phục cổ hoa lệ.
Nếu như không tận mắt nhìn thấy, Thẩm Tinh Dao rất khó tưởng tượng, tại bên trong nội thành thành phố, địa phương tấc đất tấc vàng, lại còn có trang viên biệt thự chiếm diện tích lớn như vậy.
Sau khi dừng xe, tài xế xuống xe vòng qua ghế sau, cung kính mở cửa xe cho cô: "Thẩm tiểu thư, tới rồi."
Thẩm Tinh Dao cất điện thoại vào túi, xuống xe.
Cô cho rằng xe sẽ đưa cô đến phòng công chứng, không ngờ lại tới đây.
Không cần người khác nói, Thẩm Tinh Dao cũng biết, có lẽ đây chính là nhà của đại nhân vật phản diện Chu Yến Lâm.
Nơi này đã được nhắc đến nhiều lần trong sách. Đây là biệt thự tư nhân sang trọng hiện có ở thủ đô, vị trí địa lý ưu tú nhất, chiếm diện tích lớn nhất. Là tổ truyền của Chu gia để lại, gánh vác lịch sử nhiều năm của Chu gia, bao năm qua chỉ có gia chủ của Chu gia mới có thể vào ở.
Trước cửa biệt thự, ngoại trừ Lưu Húc, còn có hai người đàn ông khác mặc âu phục, đứng thẳng tắp. Thấy Thẩm Tinh Dao xuống xe, cung kính tiến lên nghênh đón.
"Thẩm tiểu thư, mời vào trong."
Lưu Húc nói.
Ngày hôm qua còn không có gì, nhưng từ sau khi hệ thống ăn dưa nói chuyện của Lưu Húc, lần này Thẩm Tinh Dao gặp lại Lưu Húc, không khỏi nhìn anh ta nhiều hơn vài lần.
Có lẽ là nguyên nhân được ăn dưa, hiện tại nhìn trợ lý Lưu, mặc dù vẫn mặc trang phục giống ngày hôm qua, nhưng lại nhìn ra một phen cảm giác khác. Không chỉ là một tinh anh giỏi giang, mà còn có thêm một chút hương vị khói lửa.
Thẩm Tinh Dao thu lại đánh giá, Lưu Húc không hề phát giác.
"Tổng giám đốc của anh có ở trong đó không?"
Lúc đi ngang qua Lưu Húc, Thẩm Tinh Dao nhẹ giọng hỏi.
Đợi lát nữa cô sẽ chính thức kết hôn với Chu Yến Lâm. Loại giấy chứng nhận kết hôn được pháp luật công nhận. Tuy rằng hai bên đều biết đây chỉ là một cuộc giao dịch, là kết hôn giả, nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên kết hôn, Thẩm Tinh Dao vẫn cảm thấy có chút khẩn trương.
Lưu Húc gật đầu trả lời, lời ít ý nhiều: "Có."
Tuy nói như vậy, nhưng sau khi Thẩm Tinh Dao vào cửa, lại không nhìn thấy Chu Yến Lâm ở phòng khách. Phòng khách rất lớn, trên sô pha bằng da thoạt nhìn cảm xúc thật tốt không có ai.
Thẩm Tinh Dao dừng bước.
Cô quay đầu, có chút nghi hoặc, hỏi Lưu Húc: "Không phải anh nói..." Người ở đây sao?
Cũng đúng lúc này, đột nhiên từ lầu hai truyền đến tiếng người đi lại. Thẩm Tinh Dao theo bản năng ngước mắt lên, nhìn thấy một người đàn ông xuất hiện ở đầu cầu thang lầu hai, nâng lên đôi chân dài thẳng tắp được quần tây bao bọc, chậm rãi bước xuống. Lúc anh đi xuống ngược với ánh sáng, nhưng cái này cũng không cản trở Thẩm Tinh Dao nhìn rõ bộ dáng của anh.
Đôi mắt người đàn ông hẹp dài, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng rũ xuống, khuôn mặt không có khuyết điểm, ngay cả độ cong hàm dưới cũng gần như hoàn mỹ. Anh rất cao, áo sơ mi trắng quần tây, vai rộng mông hẹp, hai chân thon dài thẳng tắp, sau giờ ngọ ánh sáng loang lổ, phản quang nhìn lại, giống như anh đang ở trung tâm ánh sáng, hòa thành một thể với ánh sáng.
Nhạt mà không sợ.
Quý phái lại lạnh lẽo.
Vẻ ngoài cao cao tại thượng.
Cảnh lên sân khấu này thật là có chút chấn động.
Thẩm Tinh Dao chưa bao giờ nghĩ tới, Chu Yến Lâm sẽ có bộ dáng như vậy. Không phải đại nhân vật phản diện đều phóng đãng không kiềm chế được, thoạt nhìn rất nguy hiểm, khí chất người xấu không thể che giấu, vừa nhìn đã cảm thấy rất kinh khủng sao?
Vì sao thoạt nhìn, anh lại bình thường như thế, thậm chí bởi vì quá đẹp mắt, mà làm cho người ta trong lúc nhất thời không nỡ dời tầm mắt?
Anh ở lầu hai, lúc đi xuống, nhướng mắt, nhàn nhạt nhìn Thẩm Tinh Dao một cái.
Cho đến giờ phút này, cái nhìn không có cảm tình lạnh như băng này mới lập tức kéo Thẩm Tinh Dao trở về hiện thực.
Giống như bị dội một chậu nước đá xuống đầu, trong nháy mắt Thẩm Tinh Dao cảm thấy da đầu tê dại, cả người cứng ngắc căng thẳng, lạnh từ đầu đến chân.
Thẩm Tinh Dao khó có thể ức chế, trong đầu lại nhảy ra miêu tả về Chu Yến Lâm trong sách. Người đàn ông này, có được tài phú không thể địch nổi, lại có được vẻ ngoài khuynh thế khó gặp, không thể nghi ngờ là con cưng của ông trời.
Nhưng tuổi thơ của anh lại trôi qua không hạnh phúc, lớn lên trong sự ngược đãi của mẹ ruột, lại tận mắt chứng kiến mẹ tự tử trước mắt mình, nội tâm đã sớm vặn vẹo cực độ, điên cuồng, trong lòng của anh như có một con thú bị vây khốn, muốn xé rách thoát khỏi lồng giam, hủy diệt toàn bộ thế giới này. Mà những thứ này, đều bị anh che giấu ở dưới túi da tuấn mỹ, không người nào biết được.
Đây chính là BOSS nhân vật phản diện lớn nhất trong cuốn sách này - Chu Yến Lâm.
Từ sau khi anh xuất hiện, Thẩm Tinh Dao không tự chủ được mà đem tầm mắt chuyển tới trên người anh, không thể dời đi. Chu Yến Lâm là nhân vật quan trọng đầu tiên có danh tính trong tiểu thuyết mà cô nhìn thấy, hơn nữa còn là đại BOSS phản diện, nhìn thấy anh, giống như nhìn thấy người trên trang giấy đi vào hiện thực.
Có một loại cảm giác hiện thực và mộng ảo đan xen, mang đến mãnh liệt trùng kích, làm cho Thẩm Tinh Dao đang đứng ở giữa phòng khách có chút hoảng hốt trong nháy mắt.
Biết rõ không nên nhìn nữa, vị này cũng không phải là người có thể để cho người ta tùy ý quan sát, lại càng không phải Đại Sát Thần mà người bình thường như cô có thể chọc tới, nhưng cô lại không quản được ánh mắt của mình.
Chu Yến Lâm.
Thì ra đại nhân vật phản diện chính là bộ dáng này.