Chiếc thìa sứ chạm vào thành bát sứ hoa màu lam, phát ra âm thanh lanh canh.
Nam Gia thong thả nếm thử rượu hoa quế và chè trôi nước, rồi bảo: “Hình như mùi vị không giống với trong trí nhớ.”
Châu Liêm Nguyệt nhìn cô, “Trong trí nhớ là mùi vị gì?”
Nam Gia nghiêm túc ngẫm nghĩ, “Hồi em đến đây, nhà hàng này chỉ có một tầng, tên cũng khác…”
Không có phòng riêng, cũng không có bàn quây, khách ngồi chung trong một gian. Kiểu bàn ghế gỗ mộc mạc ấy thật sự rất gần gũi. Buổi tối mùa đông, vén rèm bước vào, hơi ấm lan tỏa cùng mùi hương thơm phức. Giờ sửa tên, trang hoàng đẹp đẽ hơn, biến thành một nhà hàng cao cấp không phải ai cũng tới ăn được.
Châu Liêm Nguyệt kết luận thay cô: “Không có hơi khói lửa.”
Nam Gia cười bảo: “Đúng. Tiếc là Tết nên không mở hàng, bằng không em sẽ dẫn anh đến quán của bố em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play