Châu Liêm Nguyệt không hề đứng dậy, dường như anh đang chờ cô đáp lại câu này.
Nam Gia đành phải nhỏ giọng nói: “Em chỉ cần thứ em nên có được.”
Từ đầu đến cuối, cô không hề mở mắt.
Người ta vẫn bảo, lúc ốm đau dễ sinh yếu đuối, câu này quả nhiên không sai.
Con người anh quá lạnh lùng, một khi thể hiện vẻ dịu dàng, sẽ khiến người ta không khống chế được mà muốn đắm chìm trong đó, giống như khi lang thang giữa trời tuyết quá lâu, bất chợt nhìn thấy một hang động có ánh lửa ở phía xa, chẳng cần biết trong đó còn mối nguy hiểm nào khác không, cứ bất chấp lao vào.
Thế nên thà cứ nhắm mắt lại.
Không nhìn thấy ánh lửa, thà rằng coi như nó không tồn tại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT