Bầu không khí như bị đóng băng.
Có điều cũng chỉ trong vài giây. Nam Gia lại cười, như thể anh chẳng phải là thanh đao, và cũng chẳng ai bị thương trong chuyện này cả.
Cô bảo: “Sao không nói sớm.”
Châu Liêm Nguyệt híp mắt.
Quả thật cô rất biết cách làm “nghề này”, năng lực điều tiết của bản thân được sử dụng một cách nhuần nhuyễn vô cùng.
Cái bóng trong gương thoáng vụt qua.
Ánh đèn nhạt màu chiếu lên làn da tái nhợt của cô, chỉ còn đúng màu son trên môi là còn đỏ thắm, thật giống như nét vẽ tô điểm cho một thi thể vô hồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT