Khuê Anh Vi Tú

Chương 4


7 tháng


 

 

Hà Vi vừa giúp Quý Phi thoa cao vừa đắc ý khoe khoang chính mình lợi hại như thế nào.

Bí quyết dưỡng nhan này bà cố nàng đích thân truyền lại.

Nàng không ngại gian khổ leo lên đỉnh núi Tung Sơn để hứng sương sớm.

Mấy chục loại hoa trong cao cũng là do nàng đích thân hái và tách từng cánh.

Ta cũng không cần thiết phải phí lời thêm mà ung dung ngồi xem kịch.

Y như ta dự đoán, chỉ chốc lát sau khuôn mặt trắng nõn của quý phi bắt đầu đỏ bừng và mẩn ngứa.

“Hà Vi, ngươi dám hạ độc bổn cung?”

Nhìn bản thân trong chiếc gương đồng, quý phi giận tím mặt.

Hà Vi run lẩy bẩy:

“Không thể nào, ta học chuyên ngành hóa học nên chắc chắn không thể mắc sai lầm trong phương pháp chế tạo được!”

Thái Tử nhanh chóng giải vây:

“Mẫu phi, thị tì trong Đông Cung đều đã thử qua cao này và không xảy ra vấn đề gì. Chắc chắn có nhầm lẫn ở đây rồi.”

Ngự y đến kiểm tra và bẩm báo:

“Triệu chứng của nương nương giống như trong sổ ghi chép y thuật do Tiên Hậu để lại: dị ứng phấn hoa!”

Quý Phi tức giận đập vỡ gương đồng.

“Hà Vi, ngươi còn gì để giải thích?”

Hà Vi quỳ rạp xuống.

“Nương nương, ta thật sự không biết da ngài nhạy cảm đến thế, lại còn dị ứng phấn hoa. Nhất định là do đám thị tì không rửa sạch cánh hoa.”

Sao lúc đầu nói ai cũng bình đẳng không phân sang hèn, giờ lại tuỳ tiện đổ lỗi cho người khác?

Ta suýt nữa cười thành tiếng.

Nhận lấy chiếc hộp nhỏ từ tay Tiểu Viên, ta chậm rãi đi đến trước mặt Quý Phi:

“Nương Nương, đây là cao chống dị ứng, ngài có thể dùng thử xem.”

Ngự y nữ gật đầu.

Cao chính tông quả nhiên rất tốt, chẳng mấy chốc những vết sưng tấy của quý phi đã dịu đi.

Những phu nhân tham gia yến tiệc cũng hiếu kỳ bước đến, tranh nhau hỏi ta đây là loại cao gì.

Ta hào phóng chia sẻ:

"Đây là cao chống dị ứng độc đáo của tiệm Bách Hoa Các trong kinh thành, rất hiệu quả trong việc điều trị dị ứng phấn hoa. Các sản phẩm khác như son, bột phấn hay thuốc viên dưỡng trắng ở đó cũng rất tốt.”

Lời nói của ta đã khiến các phu nhân thích chưng diện phải ghi nhớ tên cửa hàng son phấn chưa có tên tuổi này: Bách Hoa Các.

Cơn giận của Quý Phi đã nguôi đi không ít:

“Nếu thứ này có thể chữa khỏi cho bổn cung, thì để Phủ Nội Vụ phong nó là ngự cung thượng phẩm*.”

(*sản phẩm thượng hạng chuyên cung cấp cho hoàng gia)

Thấy Thái Tử đang định xin tha thay Hà Vi, Quý Phi khẽ lườm hắn rồi nhấp môi son nói:

“Hà Vi làm việc không cẩn thận, kéo xuống phạt 10 cái bạt tai.”

 

Vừa mới bước ra khỏi cửa cung, ta đã đụng phải người không muốn gặp.

Hà Vi bị đánh, khóc đến mức nhìn là thấy thương tâm.

Tuỳ Cẩn Vũ ôm nàng ta vào lòng dỗ dành.

“Ngoan nào ngoan nào, nàng mà còn khóc nữa trái tim ta sẽ tan nát mất.”

Ta hành lễ như cái máy. Hà Vi níu tay áo ta bù lu bù loa:

“Phó Khanh Dung, nhất định là ngươi giở trò. Không thì sao có thể trùng hợp chuẩn bị cao chống dị ứng cho Quý Phi như vậy được?"

Tuỳ Cẩn Vũ nhíu mày tức giận quát:

“Khanh Dung, cô biết nàng ghen tị với sự đa tài của Vi Vi. Nhưng đường đường là tiểu thư cao quý của Phủ Thừa Tướng, sao nàng có thể bỉ ổi như thế?”

Ta đẩy Hà Vi ra, lạnh lùng nói:

“Nói không bằng chứng là vu khống. Các người có chứng cứ sao?”

“Ta….” Hà Vi nhất thời không biết trả lời thế nào, cả giận nói:

“Đừng nghĩ là ta không biết vết thương trên đầu Thái Tử là do ngươi làm. Đợi ta đi nói cho Quý Phi biết thì ngươi chỉ có đường chết.!”

Ta cười nhạo nàng:

“Quan hệ giữa Thái Tử và Hà cô nương đúng là không tệ. Đến chuyện mất mặt như đêm hôm không giữ phép tắc lẻn vào Phủ Thừa Tướng mà cũng kể cho nhau nghe.”

Hà Vi một lòng muốn hủy hoại thanh danh của ta mà không biết rằng nếu thiên hạ phát hiện Thái Tử bị thương là do lén xông vào phủ của quan chức quan trọng trong triều thì chắc chắn sẽ có sóng gió ập đến hoàng cung.

Loan tin đi, cùng lắm thì lưỡng bại câu thương*.

(*两败俱伤: ý chỉ cả hai cùng nhận tổn thất)

Tối đó Tuỳ Cẩn Vũ chính là sợ điều này nên mới chạy nhanh hơn thỏ.

Hắn ta ngăn Hà Vi lại rồi trừng mắt nhìn ta giận dữ:

“Khanh Dung, trêu đùa cô vui lắm sao? Cô biết ngay nàng không mất trí nhớ. Nếu không thì làm sao nàng còn nhớ mẫu phi dị ứng phấn hoa mà mang theo thuốc giải.”

“Điện hạ sai rồi. Đầu xuân trăm hoa đua nở, Tiểu Viên biết thần nữ dị ứng phấn hoa giống như nương nương, cho nên mới mang theo một ít cao thuốc dự phòng.”

Nhìn thấy sự lạnh lẽo trong mắt ta, giọng điệu Tùy Cẩn Vũ dịu đi một chút:

“Khanh Dung, là lỗi của cô. Cô bất chợt quên mất nàng không thể chạm vào hoa dạ lai hương.”

“Thứ không thích thì đương nhiên cũng sẽ không để trong lòng, thần nữ hiểu.”

“Ý cô không phải như vậy!”

Tuỳ Cẩn Vũ muốn giải thích, nhưng ta không rảnh bận tâm hắn nữa..


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play